Thấy vậy, Tề Nguyệt lùi về sau, mũi chân chạm đất, bộ pháp huyền diệu bất phàm, chỉ thiếu hai thốn nữa, Diệp Thành hãy còn ngây người vì không đuổi kịp cô ta.
“Lăng Tiêu Chỉ”, Tề Nguyệt lùi về sau, kéo dài khoảng cách với Diệp Thành sau đó chỉ về phía Diệp Thành.
Trong giây phút đó, Diệp Thành đã rút kiếm Xích Tiêu ra.
Bang!
Tiếng kim loại va vào nhau chói tai vang lên, kiếm Xích Tiêu bay tới bị một chỉ của Tề Nguyệt gạt bay ra khỏi đó. Thấy Diệp Thành lao tới, Tề Nguyệt vung tay chỉ điểm.
Có điều, điều khiến người ta không ngờ tới đó là Diệp Thành không hề phòng ngự, cứ thế chịu một chỉ của Tề Nguyệt, cả bên vai đều bị chọc thủng ứa ra máu, còn hắn cố gắng sát phạt tới trước mặt Tề Nguyệt.
Rõ ràng Tề Nguyệt không ngờ tới Diệp Thành lại đánh thế này.
Trong chốc lát, Diệp Thành đã tung chưởng ép tới, tiếng gầm của thú vang lên. Mặt Tề Nguyệt lạnh hẳn lại, cô ta ung dung thong thả ứng phó, vung tay chặn đòn của Diệp Thành nhưng bên dưới, đầu gối của Diệp Thành cũng cùng lúc đó nâng lên.
“Đánh ở cự li gần sao?”, Tề Nguyệt nheo mắt, dùng một tay đỡ lấy đòn đánh bằng đầu gối của Diệp Thành.
“Đúng rồi đấy”, Diệp Thành mỉm cười khác thường sau đó đả pháp của hắn càng bá đạo và dị thường hơn.
Gừ!
Gừ!
Gừ!
Trong Linh Đan Các, tiếng gầm rút dị thường vang lên sau mỗi lần Diệp Thành tung đòn đánh.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2876712/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.