“Huyền cấp đã mạnh như vậy rồi, nếu như thăng cấp cho mày lên Địa cấp thì thì những tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư thông thường sẽ không phải đối thủ của mày”, Diệp Thành thầm nghĩ rồi dự định thăng cấp cho Tử Huyên vào khoảng thời gian khác.
Có điều hắn cũng biết thăng cấp Tử Huyên lên Địa cấp thì không phải dùng tiền là có thể giải quyết được.
“Cho dù thế nào thì tao vẫn đánh giá mày rất cao”, Diệp Thành cười tít mắt, hắn không để ý đến Tử Huyên, cứ để nó hấp thu ánh trăng sáng rọi.
Còn hắn đã ngồi khoanh chân trên giường trúc, rút ra một tấm sắt, tấm sắt này hắn lấy được trong lần phân chia đồ với bọn Tạ Vân, vì sự tồn tại của nó mà tiên hoả phản ứng dữ dội.
Bảo bối!
Diệp Thành nắm tấm sắt trong tay, dưới ánh trăng chiếu vào phòng, hắn nhìn tấm sắt thật chăm chú.
Không biết tấm sắt này là món đồ từ thời nào, trông cổ xưa, bên trên còn có vết hoen gỉ, không nhìn ra nó có gì đặc biệt.
“Xem mày có huyền cơ gì”, Diệp Thành lẩm bẩm rút ra bình hồ lô Tử Kim sau đó cho miếng sắt kia vào trong.
Vù! Bình hồ lô rung lên, Diệp Thành chăm chú quan sát, hy vọng bình hồ lô có thể tìm ra được huyền cơ trên tấm sắt.
Có điều hắn đợi hồi lâu mà bình hồ lô vẫn không có phản ứng gì.
“Chuyện gì vậy?”, Diệp Thành bất ngờ, ngay sau đó hắn cầm bình hồ lô lên, mở nắp bình rồi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2875766/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.