Chương trước
Chương sau
Diệp Thành cau mày, thầm nghĩ có nên quay người triệu gọi tiên hoả thành mây để bỏ đi hay không, vì thực sự thì kẻ này quá mạnh.

Thế nhưng ý nghĩ này của hắn lập tức bị gạt đi. Mặc dù hắn không phải là người cứu thế giới nhưng hắn có tấm lòng lương thiện, thân là tu sĩ, cứ thế rút lui thì hắn chắc chắn rằng đêm nay sẽ là một đêm đại nạn đối với nước Triệu. Hắn không muốn nhìn thấy người phàm phải đổ máu, sinh linh lầm than dưới tay Huyết Vu.

Thế rồi Diệp Thành kiên định quyết tâm, kẻ mặc huyết bào mặc dù mạnh nhưng hắn cũng không phải không có sức mạnh.

Chủ yếu là vì hắn còn có linh phù bảo vệ mà Sở Huyên đưa cho hắn.

“Lại là một tên đệ tử của Hằng Nhạc Tông”, phía này, kẻ mặc huyết bào đã từ từ bước tới, nhìn Diệp Thành và nhếch miệng cười giễu cợt: “Người của Hằng Nhạc Tông đều là loại tự đại thế này sao? Phái một tên tu vi Nhân Nguyên tới sao?”

“Ngươi cũng đừng quá tự đắc”, Diệp Thành lạnh giọng, sau đó hắn rút ra thanh kiếm Xích Tiêu chém ra một kiếm về phía trán kẻ mặc huyết bào.

“Không biết tự lượng sức mình”, tên kia đột nhiên bật cười rồi chìa ra hai ngón tay.

Vút!

Ngay sau đó, nhát kiếm kinh lôi của Diệp Thành bị hắn kẹp chặt.

Bang!



Kẻ mặc huyết bào cứ thế gẩy nhẹ, kiếm Xích Tiêu rung lên dữ dội, Diệp Thành lập tức lùi về sau.

Roẹt!

Lúc này tên kia bắt đầu sát phạt tới, thân hình hắn di chuyển như ma như quỷ.

Phụt!

Phụt!

Phụt!

Ngay sau đó, từng ánh sáng màu máu xuất hiện, trên cơ thể Diệp Thành xuất hiện từng vết thương đẫm máu do bộ móng tay sắc lạnh của tên kia rạch vào. Khi Diệp Thành bay đi, khắp người hắn trong trạng thái đẫm máu.

Đáng chết!

Diệp Thành thầm mắng chửi, nếu như khi ở thời kì đỉnh phong thì hắn đương nhiên không sợ tên này, chỉ trách lúc này hắn bị Nguyệt Tinh Thất Tinh Hoàn kiểm soát nên khả năng chiến đấu cũng bị giảm đi đáng kể.

“Lúc đến đây quên mất không bảo sư phụ mở vòng ra cho mình rồi”, Diệp Thành nghiến răng, chân khí trong vùng đan hải cuộn trào. .



========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Trình Dã Và Tôi

2. Tỉnh Dậy Sau Một Đêm Làm Với Em Trai Trúc Mã Không Phải Bạn Bè

3. Duyên Nợ Bất Khả Kháng

4. Chúng Ta Phượng Hoàng Nhất Tộc, Phu Quân Là Cần Nhờ Mình Ấp Ra

=====================================

“Khí huyết dồi dào thế nnày quả là kỳ diệu”, khi Diệp Thành lùi về sau, kẻ mặc huyết bào lại lần nữa hùng hổ lao tới.

Diệp Thành hắng giọng, hắn xông lên trước, lấy Long Đao ra. Diệp Thành nhảy vọt, hai tay cầm chắc cây đao chém ra một nhát. Có điều kẻ mặc huyết bào kia cũng không phải tu sĩ tầm thường, cái gọi là Bôn Lôi Chưởng hay Hám Sơn Chưởng đều không thể đủ uy lực làm hắn bị thương. Muốn khiến hắn bị thương phải dùng đại chiêu.

Vù!

Trong không trung vang lên âm thanh khác thường, một đạo đao mang dài năm trượng xuất hiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.