“Bí thuật không tồi nhưng đạo hành còn kém xa”, kẻ mặc huyết bào cười nham hiểm, lật tay đánh ra một chưởng.
Keng!
Âm thanh của tiếng kim loại va vào nhau vang lên hết sức chói tai. Một đao khủng khiếp của Diệp Thành có vẻ như đã chém phải đá, không những không thể khiến tên kia bị thương mà đến cả hắn cũng bị đánh bay ra ngoài.
“Lãng phí thời gian”, kẻ mặc huyết bào cười u ám, huyễn hoá ra một bộ vuốt sắc lạnh đáng sợ cứ thế ép xuống về phía Diệp Thành.
Rắc!
Rắc!
Bộ vuốt kia quá mạnh, còn chưa chạm đất đã khiến mặt đất nứt lìa, vết nứt càng lúc càng kéo dài thêm.
Phụt!
Diệp Thành vừa đứng dậy đã phun ra ngụm máu, sắc mặt tức tối vô cùng: “Ép ta?”
Dứt lời, hắn nhắm mắt. Giây phút sau đó, hắn liền mở mắt, hai đạo ánh sáng màu máu chiếu từ trong mắt ra.
Vù! Vù! Vù!
Vù! Vù! Vù!
Trong chốc lát, như có âm thanh của ác quỷ kêu gào, từng luồng khí tức ma quỷ sục sôi trong người hắn. Luồng khí tức này bạo tàn mà khát máu, cứ thế bao quanh những tảng đá và cây cối xung quanh.
Lúc này, hình thái của hắn cũng có sự thay đổi rõ rệt.
Mái tóc đen dày dần chuyển thành màu máu, đôi mắt màu đen sâu thẳm lúc này còn có huyết sắc, giữa hai đầu lông màu có một đạo ma văn xuất hiện, sau khi ma văn xuất hiện, khí thế của hắn cũng mạnh mẽ hơn hẳn.
Rầm!
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2870924/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.