Có điều, lời Diệp Thành nói không phải không có lý. Hiện giờ bọn họ vẫn bị giam trong lò luyện đan, bên ngoài còn có một lão già luyện đan sư khủng khiếp, muốn sống sót ra ngoài không hề dễ dàng, nếu không thì sẽ chết rất thảm.
“Muốn sống sót ra ngoài thì phải nghe theo ta”, Diệp Thành nhìn Thượng Quan Ngọc Nhi.
“Ngươi có kế gì?”, Thượng Quan Ngọc Nhi nhìn hắn.
“Ta biết trong túi đựng đồ của cô có hàng trăm hàng nghìn bộ y phục, nhưng không được mặc bộ nào hết, nếu bị lão già kia phát hiện thì chúng ta sẽ chết”.
“Ta hiểu”, Thượng Quan Ngọc Nhi cũng không phải kẻ ngốc, nếu không thì giây phút được giải trừ cấm cố, cô đã mặc y phục lên rồi.
Sự phối hợp của Thượng Quan Ngọc Nhi khiến Diệp Thành thở phào nhẹ nhõm. Hắn nói tiếp: “Khi luyện đan sư luyện đan thì điều cấm kỵ nhất là bị người khác quấy rầy, và giây phút quan trọng nhất khi luyện ra Thị Huyết Nguyên Linh Đan chính là lúc đem tinh hồn của những đứa trẻ kia thâm nhập vào cơ thể chúng ta, đó chính là lúc chúng ta ra tay”.
Nghe Diệp Thành nói vậy, Thượng Quan Ngọc Nhi tạm thời quên đi một số chuyện, cô ta nhìn Diệp Thành, hỏi: “Có vẻ như ngươi rất hiểu về việc luyện đan”.
“Ta chính là luyện đan sư”, Diệp Thành không giấu gì.
“Ngươi là luyện đan sư sao?”, rõ ràng lời nói của Diệp Thành khiến Thượng Quan Ngọc Nhi phải bất ngờ.
“Tới lúc này rồi, ta có cần thiết lừa cô không?”, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2870895/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.