Hự! Hự!
Tiếp sau đó, âm thanh lần lượt vang lên từ cơ thể Diệp Thành và Thượng Quan Ngọc Nhi. Cả hai như thể đã thương lượng từ trước, ngươi đột phá lên cảnh giới nhỏ thì ta cũng đột phá lên cảnh giới nhỏ.
Gần chín canh giờ, tu vi của Thượng Quan Ngọc Nhi đã tăng lên từ cảnh giới Nhân Nguyên đỉnh phong lên tầng thứ tư cảnh giới Chân Dương, còn tu vi của Diệp Thành cũng từ tầng thứ nhất lên tới tầng thứ tư cảnh giới Nhân Nguyên.
Hồi lâu, Thượng Quan Ngọc Nhi nhắm mắt và phát hiện ra vấn đề, cô ta mở mắt nhìn Diệp Thành.
“Tiểu tử nhà ngươi là quái thai gì vậy?”, Thượng Quan Ngọc Nhi lẩm bẩm: “Tu vi của ta ở cảnh giới Chân Dương đã lên tới tầng thứ tư, tu vi của ngươi ít nhất cũng phải lên tới tầng thứ tám mới phải, tốc độ của ngươi chậm quá”.
Có điều, sao cô ta biết được vùng đan điền bên trong cơ thể Diệp Thành chính là đan hải, dung lượng lớn hơn rất nhiều so với tầng thứ tư của cảnh giới Chân Dương cần có.
“Dị thường, đúng là dị thường”, Thượng Quan Ngọc Nhi nhìn Diệp Thành như thể nhìn thứ gì đó lạ lẫm lắm.
Cũng vì quá hoang mang nên Thượng Quan Ngọc Nhi rõ ràng không phát hiện ra đôi mắt Diệp Thành đã mở và nhìn xuống phần dưới cơ thể mình.
“Ngươi…ngươi còn dám?”, Thượng Quan Ngọc Nhi vội che đi, đôi mắt như muốn ăn thịt người của cô trợn trừng nhìn Diệp Thành.
“Cô cũng nhìn của ta rồi, cũng phải để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2870894/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.