Ở một bên, Tề Dương đầu tóc rối bời, máu me be bét, thần sắc giữ dằn, trông hắn như ác quỷ bước ra từ địa ngục vậy.
Phía này, trông Diệp Thành cũng hết sức thảm hại, mặc dù đột phá tới cảnh giới Nhân Nguyên nhưng thực lực của hắn bị Nguyệt Tinh Thất Tinh Hoàn kiểm soát, lại thêm Tề Dương không phải là đệ tử Chân Dương bình thường, trận đại chiến này khiến hắn bị thương rất nhiều, khắp cơ thể chỉ toàn là vết thương.
Bên dưới chiến đài, từng cặp mắt hướng lên trên quan sát trận đấu, không ai muốn bỏ lỡ bất cứ cảnh tượng nào.
“Diệp Thành”, một giọng nói phá vỡ bầu không khí lúc này, Tề Dương điên cuồng rít lên.
Từ khi bắt đầu trận đại chiến cho tới bây giờ, hắn càng đánh càng kinh ngạc. Diệp Thành dây dưa đánh mãi không bại đã vượt qua mọi dự liệu của hắn, còn sự kinh ngạc của hắn dần dần tích lại thành phẫn nộ. Hắn là ai? Hắn chính là thiếu chủ của nhà họ Tề ở Nam Cương, đường đường là đệ tử chân truyền thứ tám của Hằng Nhạc Tông, hắn không thể để thể diện của mình bị mạo phạm như vậy.
Hắn tức tối, cơn phẫn nộ thậm chí đã choán cả tâm trí hắn. Phải chịu thiệt trong tay một tên đệ tử ở cảnh giới Nhân Nguyên, vả lại đánh lâu như vậy rồi mà vẫn không thể hạ được Diệp Thành, điều này đối với Tề Dương mà nói là nỗi sỉ nhục vô cùng lớn.
“Không phục thì chiến tiếp đi”, phía đối diện, Diệp Thành vẫn giữ ý chí chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2868655/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.