Nhị tỷ bất ngờ nắm lấy tay ta, kéo mạnh đến đau điếng.
Ta cười gượng, dựa gần về phía nàng, tò mò hỏi:
"Nhị tỷ biết người đó là ai không? Dung mạo như ngọc, dáng vóc cao lớn, tựa như bước ra từ một bức họa vậy."
"Đừng có mơ tưởng! Đó là Thái tử đương triều, tính tình khó lường, muội... còn muốn giữ mạng mình không?"
Giọng nàng trầm xuống, đôi mắt rũ xuống che giấu cảm xúc phức tạp.
Nhị tỷ hiểu rõ, điệu múa ta học chính là điệu múa mà Thái tử yêu thích nhất.
Trước khi có ta, nàng cũng đã từng học.
Nhưng vì ta học quá tốt, ngay cả các ma ma trong cung cũng phải khen:
"Điệu múa này như thể được trời sinh ra để dành riêng cho cô nương."
Vì vậy, phụ thân bắt Nhị tỷ dừng lại, chuyển sang học cổ cầm.
Nghe nói, Thế tử của phủ Quốc Công rất thích cổ cầm, hơn nữa còn là người có tài nghệ xuất sắc trong lĩnh vực này.
Buổi tối, Nhị tỷ bị phụ thân phạt quỳ trong từ đường.
Nguyên nhân là do ban ngày nàng đã kéo tay ta một cái, chuyện này bị nha hoàn thân cận mách lại với phụ thân.
Phụ thân nói nàng không biết chăm sóc muội muội, cần phải suy nghĩ lại cho thấu đáo.
Ta mang theo vài đĩa thức ăn nhỏ tới thăm nàng.
Trong từ đường u ám, nàng quỳ một mình cô độc, phía trước là những bài vị tổ tiên âm u đáng sợ, tựa như có thể nuốt chửng chúng ta.
Thấy ta đến, Nhị tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-tham-cung/3745362/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.