Lý Đông Phóng cười, “Em nói đúng đó.”
Nghiêu Trăn cúi đầu đáp, “Em không đi theo mọi người đâu, tuy mấy ngày nay đúng là em có hơi thèm thịt nướng thật.”
Làn gió bên ngoài mơn man nhẹ nhàng thổi lên cửa sổ, cô có thể cảm nhận được cánh cửa đang rung lên, Nghiêu Trăn nhấc chân ngăn lại, giải thích với anh, “Chị anh sẽ không chấp nhận em đâu. Nếu chị ấy biết quan hệ giữa em và anh thì nhất định sẽ giết em đó.”
Lý Đông Phóng nghe thế thì động tác trên tay khựng lại một chút, sau đó lại tiếp tục.
“Sớm muộn gì cũng sẽ đến ngày đó, biết sớm biết trễ thì cũng thế thôi.” Anh cúi đầu nhìn cô, giọng hơi khàn khàn, “Lúc trước giấu giếm chị ấy về thân phận của em và cả chuyện Trương Minh Côn làm là do anh bất đắc dĩ… Nhưng lần này thì cứ quan minh chính đại thôi.”
“Trong lòng anh luôn cảm thấy áy náy với chị ấy.” Lý Đông Phóng bỗng nói câu này.
“Áy náy vì anh không sớm nói cho chị ấy biết hả?”
“Ừ.” Anh không hề giấu giếm cảm giác khó chịu này, “Chuyện này nên giải quyết nhanh gọn lẹ. Nếu vạch trần sớm vài năm thì sẽ không làm chậm trễ chuyện chị ấy tái hôn.”
Nghiêu Trăn không đành lòng nhìn thấy anh tự trách. Tuy cô thấy mấy lời tiếp theo sau đây không được hay cho lắm, nhưng vẫn lựa chọn nói thật sau vài giây do dự, “Anh nghĩ chị anh không biết chuyện gì hết ư? Chồng của mình có phụ nữ ở bên ngoài mà chị ấy không hề phát hiện ra sao? Trừ phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vao-long-anh/906340/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.