Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
Tần Dịch xách Thanh Trà đang cất bước đi tới sau nhà, nghe được cửa phòng mở dừng bước quay đầu, Thanh Trà tay chân vẫn đang đạp trên không trung, nhưng hình ảnh lại phảng phất như đứng yên, hoàn toàn yên tĩnh.
Hai người nhìn nhau một hồi, Tần Dịch mới yếu ớt nói.
- Ta... Cái kia, nếu như đã nghe được lời gì kỳ quái, không phải như cô nghĩ.
Cư Vân Tụ tức giận nói.
- Vậy còn không buông Thanh Trà xuống!
"Ah ah."
Tần Dịch cẩn thận từng li từng tí mà buông Thanh Trà xuống, Thanh Trà kêu to.
- Cái ao kia dùng để rửa bút đấy! Xú sư thúc!
Rửa bút lông thì rửa bút lông, có thể đừng dùng lời làm cho người ta hiểu lầm như vậy được không...
Nhưng Tần Dịch cảm thấy cũng may có Thanh Trà làm bóng đèn, nếu để cho hắn một mình đối mặt Cư Vân Tụ, lúc này thật sự lúng túng muốn chết.
Kết quả một giây sau Cư Vân Tụ liền nói.
- Thanh Trà, đi ra ngoài làm bài tập, ta có chuyện muốn nói với sư thúc của ngươi.
Tần Dịch rơi lệ mà nhìn chỗ dựa duy nhất đạp đạp đạp chạy mất.
Trong phòng yên tĩnh lại, chỉ còn lại Cư Vân Tụ đối mặt Tần Dịch.
- Bức họa kia…
Qua một hồi, Tần Dịch rốt cuộc phá vỡ trầm mặc.
- Ta biết đó không phải dongươi vẽ, đó là bức họa của sư phụ ta.
Tần Dịch thở phào nhẹ nhõm, khí còn chưa có thở ra đã nghe Cư Vân Tụ nói tiếp.
- Cho nên những dâm cụ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711432/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.