Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
- Thiên... Thiên Khu Thần Khuyết...
Nhìn Minh Hà chậm rãi đi vào, hai hàm răng Thanh Hư đều đang run rẩy.
- Ngươi… Đường đường là người của Thần Châu đệ nhất tông, không trảm yêu trừ ma, ngược lại nghe yêu quái sai sử, đến gây khó dễ cho tiểu tiểu tu sĩ như chúng ta!
Thanh Hư khàn giọng nói.
- Thiên Khu Thần Khuyết cũng sa đọa đến nước này?
Thần Châu đệ nhất tông... Tần Dịch có chút im lặng, biết rõ xuất thân Minh Hà rất ngưu bức, không nghĩ tới ngưu bức đến trình độ này. Hơn nữa nàng còn giống như là xuất từ "Đệ nhất cung" của tông môn này? Không biết đây là khái niệm gì, nghe như bộ phận hạch tâm quan trọng nhất hoặc nhánh quyền lực lớn nhất trong tông môn này?
Lai lịch thật lớn, trách không được lúc trước phán đoán đầu tiên của Lưu Tô chính là "Tuyệt đối xuất từ huyền môn chính tông" "Sở học vô cùng tuyệt diệu", đây là hương vị "Chính thống" cách biệt mấy vạn năm tuế nguyệt cũng lau không đi, nói không chừng xuất xứ từ truyền thừa của một người quen với Lưu Tô?
Minh Hà thản nhiên nói.
- Đến thời điểm này, cần gì lại đóng kịch? Nơi đây tất có xác ướp cổ, ngươi thủy chung che lấp chuyện này, chính là sợ động đến xác ướp cổ thì sẽ khiến danh môn chính phái chú ý. Đáng tiếc có một yêu quái không ngừng đối nghịch với ngươi, lợi dụng sức ảnh hưởng của Vương gia rải manh mối đến các quận huyện, cuối cùng tới tai bần đạo, sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711376/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.