Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Minh Hà thưởng thức một hồi, bỗng nhiên nở nụ cười.
Nụ cười của nàng... Thật sự rất đẹp.
Tần Dịch đã quên mình có phải lần đầu tiên thấy Minh Hà cười hay không, có lẽ có mấy lần hơi lộ ra ý vui vẻ, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười như thế này.
Giống như mây tan trăng tỏ, trăng sao rực rỡ đầy trời, đóa hoa dưới trăng đều phải thẹn thùng.
Ánh mắt Tần Dịch nghiêng đi.
- Nếu như hai thứ này xung đột thì sao?
Minh Hà cười hỏi.
- Vì sao xung đột?
Tần Dịch nói.
- Ta không tin đời này không có Kiếm Tiên hành hiệp, đạo của Thiên Khu Thần Khuyết cô chưa chắc là tiêu chuẩn duy nhất.
- Đây quả thực là đạo, hy vọng đạo hữu có thể như nguyện.
Minh Hà rốt cuộc không nói tiếp.
Trong lòng Tần Dịch có chút kỳ quái, trận "tranh luận về Đạo" này, Lưu Tô từ đầu tới cuối đều không có lên tiếng, không quá giống tính tình của nó, hồn lực của nó bây giờ cũng không cần giấu đầu thụt đuôi trước mặt Minh Hà...
Hắn không dám truyền ý niệm trước mặt Minh Hà, Lưu Tô ngược lại đoán được hắn đang suy nghĩ gì, nói.
- Đạo của ta không có câu thúc, trực diện bản ngã, trong mắt Minh Hà hơn phân nửa là ma, trong mắt ngươi cũng không phải thứ tốt, chẳng lẽ còn muốn phân biệt cùng các ngươi một trận? Có thời gian rảnh còn không bằng ấn đầu hai ngươi xuống đánh một trận cho gọn gàng dứt khoát.
Tần Dịch: "..."
Lưu Tô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711375/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.