Tần Dịch rất xấu hổ.
- Ta cũng cảm thấy chuyện này rất lạ, nàng không có khả năng không có người thủ trận...
- Cho dù không có người thủ trận, nàng chỉ cần tự mình chắn ở cửa động, đợi một khắc cuối cùng đi vào là xong việc. Sở dĩ muốn cho người thủ ở bên ngoài, tất nhiên muốn kéo chủ lực của đối phương, chỉ sợ có mưu đồ khác, ngươi bị coi thành vũ khí để sử dụng!
Tần Dịch bất đắc dĩ nói.
- Nhưng vì không phải không có biện pháp sao, có việc cầu người, không đáp ứng thủ trận còn có thể làm sao...
- Ngươi có sở cầu liền bị người nắm đi, cũng không còn tư thái xuất trần.
Lưu Tô lạnh lùng nói.
- Chỉ bị người nắm đi còn chưa tính, ngươi đến nay còn không biết mình phạm bao nhiêu sai lầm?
Tần Dịch không nói chuyện, thật ra hắn biết mình phạm không ít sai lầm, đều do nóng vội dẫn đến.
Chỉ nói chuyện đi địa quật Lẫm Sương đã phạm sai lầm rất lớn.
Thừa Hoàng chỉ nói, địa phương kia tổn thương rất lớn đối với yêu, áp lực tương đối nhỏ đối với nhân loại, nhưng cũng không phải không có tổn thương. Mình không có tìm hiểu kỹ càng xem như thế nào đã liều lĩnh nói "Hiện tại đi liền ".
Đến đó hỏi Sa Điêu, Sa Điêu không biết thì không có nghĩ qua chuyện đi hỏi người khác.
Tự cho nhiệt huyết xông vào, trên thực tế cái này gọi là lỗ mãng, sớm đã mất đi tỉnh táo mình từng có.
- Bổng Bổng... Ta thật sự quá nóng vội.
Tần Dịch thấp giọng thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711347/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.