Tần Dịch rất kinh ngạc.
- Ta bị thương nhúc nhích đều không nhúc nhích được, làm sao giúp đỡ đại vương làm việc?
- Tự nhiên không phải hiện tại, ta sẽ an bài tốt thời gian.
Thừa Hoàng bỗng nhiên cúi người lại gần mặt hắn, lộ ra một nụ cười mị hoặc.
- Ngươi có biết, lệnh bài xương trắng cho ta dùng để làm gì không?
Nàng vừa cúi người, cổ áo mở rộng, cảnh đẹp bên trong thiếu chút nữa có thể xem hết, hương thơm mê người kia lượn lờ ngay chóp mũi, Tần Dịch vất vả lắm mới kìm nén được, dùng giọng mũi hừ ra hai chữ.
- Không biết.
Nhìn khuôn mặt đang đỏ của hắn, Thừa Hoàng bật cười, cuối cùng lại ngồi trở về.
- Rõ ràng là một nam hài, còn luôn tự cho mình là một nam nhân.
Tần Dịch cứng ngắc nhìn trần nhà, không nói lời nào.
Thấy hắn không bị trêu chọc, Thừa Hoàng cũng cảm thấy không có gì thú vị, liền nói trở về chính đề.
- Bên trong Bạch Quốc ta có Côn Bằng tổ khiếu hình thành thánh địa, xưng là Côn Bằng Tử Phủ. Trong phủ phân ra ba cảnh, cảnh thấp nhất đều có thể cung cấp cho Yêu tộc Ngưng Đan viên mãn đột phá cửa ải, cảnh cao nhất cũng có trợ giúp rất lớn đối với yêu tu đến Khai Thiên cảnh như Tổ Thánh.
Trong lòng Tần Dịch khẽ động.
Loại thánh địa này rất ghê gớm. Hôm nay nếu như đã ở trong Bạch Quốc, theo lý thuyết thì thực lực phổ biến của Bạch Quốc có lẽ phải vượt xa hai nước khác mới đúng, tại sao ngay cả Yêu Vương đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-tu-trong/1711346/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.