Ôn Tri Hành cũng là người từng trải, sao có thể không rõ ý đồ thật của Vân Tâm Nguyệt.
Tất nhiên sớm đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Ngược lại Vân Tâm Nguyệt này ác thú thật sự rất nhiều.
- Sư tỷ, ngươi tìm đúng người rồi, sư đệ ta trước kia đã làm nghề này rồi.
Ôn Tri Hành mang theo nụ cười chân thành tha thiết, nói xong còn xắn tay áo lên.
"..."
Vân Tâm Nguyệt sửng sốt, chợt mỉm cười xoay người ngồi bên cạnh Ôn Tri Hành, chân phải nhẹ nhàng nâng lên, đặt ở trên giường.
- Vậy ta phải hưởng thụ thật tốt mới được.
Góc váy kéo lên, da thịt trắng nõn ẩn hiện.
- Sư tỷ, tỷ cứ yên tâm.
Ôn Tri Hành xoa xoa tay, bộ dáng đã tính trước, nói: "Có thể hơi ngứa, sư tỷ nhịn một chút."
Lập tức, nhẹ nhàng cầm lên chân ngọc, ngón cái dùng sức ấn nhẹ lên huyệt Dũng Tuyền dưới chân.
Vân Tâm Nguyệt bị đau, lông mày khẽ nhíu lại, mấy ngón chân kia bắt đầu vặn vẹo.
Nhưng rất nhanh lại giãn ra.
- Sư tỷ, cường độ vẫn ổn chứ?
Ôn Tri Hành cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục xoa bóp mắt cá chân và bàn chân.
- Cũng được..
Vân Tâm Nguyệt nheo mắt lại, sắc mặt như hoa đào mới nở, tùy ý hắn hành động.
Xoa chân cái gì, chả qua là nàng thuận miệng nói.
Không ngờ.. còn rất thoải mái..
Ôn Tri Hành vẫn vùi đầu xoa xoa, nhìn đôi chân ngọc trắng bóng, trong lòng thở dài một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/3058098/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.