- Vương sư đệ..
Hoa Hữu Dung ngẩng mặt lên mị nhãn như tơ, đôi mắt nhìn Ôn Tri Hànhsắp nhỏ ra nước.
Trong lòng nàng âm thầm đắc ý.
Hừ, một chiêu này của lão nương, xem ngươi còn làm sao chịu đựng được.
Nam nhân bình thường nhìn thấy bộ dáng của mình như vậy, nhất định máu huyết sôi trào, vênh váo tận trời.
[Ánh mắt nàng nhìn về phía ngươi tràn đầy kiều mỵ, chú ý, nàng đang mời ngươi!]
Ôn Tri Hành: "..."
Con mẹ nó ngươi lại tới nữa đúng không.
Bản thân cái bảng này thật sự chủng khí mười phần.
- Vương sư đệ..
Hoa Hữu Dung lại mở miệng, thanh âm mềm mại êm ái.
- Con mẹ mày.
Đúng lúc này, nam nhân trước mắt lại là khẩu xuất quốc túy.
Hoa Hữu Dung cứng đờ, nụ cười trên mặt im bặt.
Mắng ta?
- A, thật ngại quá, ta không phải đang nói ngươi.
Ôn Tri Hành kịp phản ứng, xin lỗi mở miệng, hai tay hất ra, lùi lại một bước.
Muốn chạm vào, quyến rũ ta?
- Hả?
Hoa Hữu Dung bị Ôn Tri Hành hất ra, trực tiếp rơi xuống đất, vẻ mặt cứng đờ.
Bỏ ta ra là sao?
Chiêu số mình thử trăm lần không được, mất đi hiệu lực?
- Sư tỷ, ngươi không sao chứ, sao lại không cẩn thận như vậy.
Ôn Tri Hành đứng cách đó hơn hai mét, ân cần mở miệng.
- Ngươi..
Hoa Hữu Dung ngồi yên dưới đất, cái mông trắng nõn dán sát mặt đất, xúc cảm lạnh lẽo kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-tu-xin-giup-ta-truong-sinh/2784054/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.