Thủ lĩnh mắt xanh lui tới như một cơn gió. Tuy hắn không giết người cướp của, nhưng sau khi mọi người tỉnh lại vẫn cảm thấy sợ hãi. Cũng có người thích buôn dưa lê bán dưa chuột, thảo luận xem hắn là Hổ Phách Quang hay Diệp Trung Tuyết trong truyền thuyết? Còn chưa buôn ra lời lãi gì thì đã bị Yến Tử Kinh thúc giục lên đường.
Thời tiết trên núi khó lường, một ngày có thể có đến hai trận mưa đá. Giờ Tý mưa đá trút xuống, người đi đường không thể làm gì khác hơn là kéo gia súc trốn dưới vách đá. Đoan Ngọ lạnh đến mức răng va vào nhau lập cập nhưng nghĩ bản thân nàng còn được ngồi trong xe ôm ngọc trai, há mồm kêu khổ cũng không hay.
Lúc ở Nam Hải, nàng suốt ngày mong chờ thời tiết mát mẻ. Giờ đúng là mát mẻ thật rồi, nhưng loại thời tiết này lại trở thành cực hình với nàng.
Yến Tử Kinh vẫn một mình một ngựa dẫn đầu. Không biết có phải hắn bị thủ lĩnh đám cướp làm cho giảm nhuệ khí hay không mà nhất quyết không chịu dừng lại. Trong khi những người khác chỉ mong được nghỉ ngơi, hắn lại nghĩ đến việc đổ vốn tăng lợi nhuận, muốn họ tiếp tục lên đường. Người hầu trước nay đều sợ vị tiểu gia ôn thần này, dù cho có bị đánh gãy răng cũng chỉ có thể nuốt xuống bụng.
Kể từ khi Đoan Ngọ biết được chân tướng về sóc nhỏ, trong lòng trở nên bình tĩnh hơn. Nàng cũng muốn sớm ngày đến được vương trướng, hoàn thành nhiệm vụ Uất Trì công tử giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-truyen-con-son-ngoc/3325914/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.