Nam Y và Hoằng Phù cùng quay đầu lại, khi thấy Bắc Tịch, Hoằng Phù hoảng sợ lui về phía sau một bước, vướng phải bậc thang và ngã ngồi xuống đất.
Là một tu sĩ, đột nhiên bị ngã là chuyện rất ít khi xảy ra, hơn nữa tư thế ngã này của hắn cũng rất thú vị, Nam Y nhịn không được mà nhếch môi, để lộ nụ cười thật mờ nhạt.
Bắc Tịch đứng cách đó không xa, cứ vậy trơ mắt nhìn sư phụ hắn cười với Hoằng Phù.
Nàng cười với người khác, nhưng nàng rất ít khi cười với hắn.
“Ôi, Bắc Tịch sư huynh, sao huynh hù người ta như vậy chứ.”
Hoằng Phù vừa xoa mông vừa phàn nàn, thấy ánh mắt của Bắc Tịch có thêm chút oán giận thì lại càng vui hơn nữa.
Trước kia hắn nhận ơn huệ của Bắc Tịch, cũng không biết Bắc Tịch sư huynh của hắn hung dữ như vậy, hung dữ đến mức nếu hắn đến phòng sư thúc thì Bắc Tịch sẽ lập tức xuất hiện, sau đó bảo hắn cút đi. Nếu hắn muốn chạm vào cái gì đó, Bắc Tịch sư huynh cũng xuất hiện và nói nếu hắn chạm vào thì sẽ băm tay hắn.
Hu hu hu, thật sự rất đáng sợ. Nếu không phải trưởng lão sắp xếp hắn làm việc ở đây thì hắn cũng không muốn ở lại núi Thanh Vụ này đâu.
May là Nam Y sư thúc đã trở lại.
Hắn để ý thấy, lúc Nam Y sư thúc ở thì Bắc Tịch sư huynh sẽ không có âm u như vậy, cũng không hở tí là bảo hắn cút, uy hiếp hắn. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ton-nang-cung-chieu-mot-doa-hac-lien-hoa/2891901/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.