Ăn xong mẹ anh để chén bát cho anh rửa, sau đó dắt tay cô lên phòng anh ngồi tán gẫu. Rửa bát xong vẫn chưa thấy hai người xuống nên anh có chút tò mò, không hiểu hai người nói chuyện gì mà lâu đến thế.
Trong đầu anh bây giờ đang diễn ra cuộc đấu tranh, nên nghe lén hay là không. Anh sợ mẹ anh không thích cô, sẽ nói những lời đe doạ bắt cô chia tay với anh. Anh vốn là người có trí tưởng tượng phong phú, giờ đây lại càng phong phú hơn.
Mặc kệ lương tâm, anh mở hé cửa một khoảng để nghe cuộc nói chuyện. Cũng may không như những gì anh đã suy nghĩ, mẹ anh khuyên nhủ cô như thể khuyên con dâu mới về nhà chồng:
“Là con gái thì đừng dễ dãi quá, phải có cái giá của mình. Như cô này, cô đợi 5 năm mới đồng ý hẹn hò với bố nó, quen nhau hơn 1 năm ông ấy vẫn còn chưa biết mùi hôn là gì cả. Con trai cô có muốn làm gì thì cũng đừng chiều ý nó, mình phải làm giá lên, nhớ chưa?”
Cô nhìn mẹ anh với anh mắt ngưỡng mộ, như thể muốn chép ra sách vở để học hỏi thêm.
Đợi mẹ anh ngủ rồi cô mới quay về phòng mình. Vừa mở cửa ra đã thấy anh đang nằm trên giường, anh vừa cầm điện thoại xem vừa hỏi cô:
“Mẹ anh khi nãy nói gì với em đấy?”
Anh vờ như người khi nãy đứng ngoài cửa nghe lén không phải là mình vậy. Cô ngồi xuống bên cạnh anh:
“Mẹ anh kể về anh đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-toi-hon-nhan/2830004/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.