Rõ ràng cô vẫn còn trong thời gian điều trị bệnh, bác sĩ cũng nói rõ rằng khả năng mang thai tương đối thấp. Thế nhưng không hiểu sao cái khả năng thấp ấy vẫn có thể xảy ra.
Cô hiểu mình vẫn chưa nên tới cái lúc làm mẹ, nhưng do bị anh dụ dỗ, kèm theo lời cam đoan về phần trăm mang thai của cô từ bác sĩ, cô đã không cảnh giác về việc sử dụng biện pháp an toàn.
Cô thất thần nằm trên giường, trái ngược với cô. Tâm trạng anh khá tốt, nét rạng rỡ trên mặt in rõ:
“ Được chào đón thành viên mới, em không vui à?”
Cô không hề vui nhưng giọng nói không mang theo sự tức giận:
“Em còn chưa học xong đại học, hơn nữa còn chưa tổ chức đám cưới. Bây giờ đột ngột như vậy chắc chắn sẽ không kịp chuẩn bị một hôn lễ hoành tráng.”
“Anh tính như vậy, đám cưới thì cứ để tốt nghiệp xong rồi tổ chức. Khi đó con cũng lớn, tưởng tượng đến cảnh cùng con tiến vào lễ đường, cho con tận mắt thấy đám cưới của bố mẹ không phải tốt hơn sao?”
Suy xét phương án anh đưa ra cũng hợp lý. Vậy là anh và cô quyết định đợi tốt nghiệp xong xuôi rồi mới bắt đầu tính sau, chuyện quan tâm nhất của bây giờ là việc học.
Do cơ địa mỗi người, có người sẽ nghén nặng nhưng cũng có người thì chẳng hề bị nghén. Cô may mắn thuộc kiểu người thứ hai.
Vì thế, trong thời gian mang thai ngoại trừ tính tình hơi nhạy cảm và phải chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-toi-hon-nhan/2829962/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.