Bình Dương Vương rốt cuộc có ý gì? Mà hắn, Nam Dương Vương, rốt cuộc muốn làm gì?
Hoa Tưởng Dung không liếc mắt nhìn Bình Dương Vương một cái, mà nhìn chằmchằm vào bóng dáng Nam Dương Vương không nói một lời, trên mặt nhìn nhưbình tĩnh không gợn sóng, tâm lại không khỏi lo sợ.
Nàng không tựgiác mà nắm chặt tay áo, khẩn trương mà nhìn chằm chằm một màn trướcmắt, chỉ nghe kia Nam Dương Vương chậm rãi mở miệng, kiên định nói:“Khải tấu Hoàng Thượng, vi thần khẩn cầu Hoàng Thượng thu hồi thánh chỉtứ hôn.”
Triệu Đoạt (nữ chủ đã biết tên của Nam Dương Vương, vềsau sẽ trực tiếp dùng tên Triệu Đoạt thay thế cho Nam Dương Vương) vừanói ra, mọi người đều sợ hải hít vào một hơi, ngay sau đó dời đi tầm mắt đem ánh mắt đều dừng ở trên người Hoa Tưởng Dung.
Hoa Tưởng Dung cũng không có dự đoán được hắn sẽ ở trường hợp này dưới thỉnh cầu từhôn, không lưu nửa con đường sống. Mà Bình Dương Vương lúc nãy hỏi nhưvậy, chỉ sợ là đã sớm biết Triệu Đoạt sẽ thoái hôn, hiện giờ muốn hắn ra mặt hỗ trợ, chỉ sợ là không thể, huống chi nàng cũng không biết, BìnhDương Vương giúp nàng bằng cách gì.
Đối mặt sự cười nhạo của mọingười, nàng đã không thể suy nghĩ gì hiện giời nàng chỉ muốn tìm cái khe dưới đất mà chui vào để thoát khỏi nhục nhã trước mắt. Lại xem Hoa thừa tướng, gương mặt đã xanh mét ngồi im lặng không nói một lời. Không khónhận ra, lúc này ông rất hoảng loạn, chỉ là ngồi tận lực ổn định cảm xúc của chính mình tránh làm xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/182081/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.