Hoa Tưởng Dung trởlại Ngự Hoa Viên, cung yến sớm đã bắt đầu. Nàng không muốn làm ngườikhác chú ý, dưới ánh mắt giận dữ của hoa Thừa tướng, cố ý tìm một góchẻo lánh ngồi xuống, vừa mới nhặt lên chiếc đũa, liền thấy trong chén có thêm một miếng thịt.
Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, lại thấy BìnhDương Vương đang ngồi ở bên cạnh, cười khanh khách mà nhìn nàng. Trướccông chúng, thế nhưng Bình Dương Vương lại gắp đồ ăn cho vương phi tương lai của Nam Dương Vương, nếu là bị người bắt gặp, há trở thành trò đùa? Nàng hoảng loạn mà nhìn xung quanh, thấy không có người chú ý, lúc nàymới thở dài một hơi.
Cự tuyệt không được, đành phải khách khí màcùng hắn nói lời cảm tạ, ai ngờ, Bình Dương Vương thế nhưng hoàn toànkhông quan tâm, lại để vào trong chén nàng một khối bánh mềm.
Hoa Tưởng Dung tức giận, cứng rắn mở miệng nhắc nhở: “Bình Dương Vương, ngài biết chính mình đang làm cái gì không?”
“Bổn vương đương nhiên biết chính mình đang làm cái gì.” Bình Dương Vươngcười đến không kềm chế được, đưa tới chung quanh một ít người chú ý.
Hoa Tưởng Dung cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Như vậy, Bình Dương Vương cũng biết thân phận ta?”
Bình Dương Vương cong cong khóe môi: “ Ái nữ của Hoa Thừa tướng, Hoa Tưởng Dung.”
Hoa Tưởng Dung bổ sung nói: “Trừ thân phận đó, ta còn là...”
“Nàng định nói, nàng là huynh tẩu của ta? Vừa mới ở trong rừng cây, nàngkhông phải đều thấy được sao? Như thế nào, còn chưa tỉnh sao?” Nghethanh âm trầm thấp, vang ở bên tai, Hoa Tưởng Dung lại giống như bị kimđâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/182080/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.