"Giờ lại đòi gieo lời nguyền rối sống lên ngươi? Ngươi chê mình chết chậm quá hay gì?"
Trần Thiên Phàm lập tức lên tiếng chặn lời phát biểu điên rồ của Thời chưởng môn. Lão đứng dậy khỏi đài gỗ và vận động gân cốt. Thời gian không bỏ quên một ai, tập trung tinh thần giải phong ấn hết sáu, bảy giờ khiến dù tài năng thì lão cũng không chịu nổi.
Trận phòng vệ bên ngoài có dấu hiệu bất thường. Về lý thuyết nó phải chống chọi được đôi ba ngày, vậy mà trên thực tế trận pháp lại suy yếu nhanh hơn lão tưởng. Cũng may phe họ chó cùng rứt giậu, càng đánh càng hăng. Kế hoạch giải trận trong ba ngày của lão đã được rút gọn đến nỗi hoàn thành chỉ trong già nửa ngày.
Lão Trần không phải chịu khổ lâu nên cũng hiếm được lúc khách khí với Thời Kính Chi: "Ăn gì đấy đi rồi hẵng nói, trông ngươi bây giờ mong manh đến mức có thể treo lên cột làm cờ được rồi đấy. Cứ mang cái phong độ đấy đi đánh nhau rồi có mệnh hệ gì, đồ đệ ngươi lại chẳng xé xác lão phu ra."
Bà Vệ thấy đèn ở tiền sảnh tối dần thì quay lại. Như thường lệ, bà pha một ấm trà nóng cho Trần Thiên Phàm, đoạn lại vắt khăn nóng rồi vừa thở dài vừa lau vết bẩn trên cổ cho Thời Kính Chi.
Trần Thiên Phàm nhấp những ngụm trà chậm chạp, nhìn cậu trai trẻ suy yếu trên đài gỗ.
Sau khi Doãn Từ đi khỏi, Thời Kính Chi không cậy mạnh thêm. Hắn nôn ra máu, cả người lả đi, thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/2338698/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.