Lê Thiệu lái xe chở Khúc Yêu Yêu đến chỗ của Giả đạo nhân. Ở cửa nhà, có vài thím mặc đồ mộc mạc đang tụ tập nói chuyện. 
“Tên nhóc này trông có sức sống quá, có người yêu chưa?” 
“Đúng lúc dì có quen một cô gái không tệ, hay là dì giới thiệu cho con nhé.” 
“Úi chà, tên nhóc này còn thẹn thùng kìa ha ha ha ha.” 
Tên nhóc trong miệng bọn họ đúng là Bắc Ngọc, giờ phút này anh ta đang bị một nhóm phụ nữ trung niên vây quanh trêu ghẹo. Thấy Lê Thiệu, Bắc Ngọc như gặp được cứu tinh: “Lê tiên sinh, mau mau mau, mời vào trong.” 
Nhóm các bà các thím vừa thấy Lê Thiệu, nghĩ thầm tên nhóc này còn đẹp trai hơn nữa. Khúc Yêu Yêu cảnh giác nhìn họ, cô ôm cánh tay của Lê Thiệu tuyên bố chủ quyền. 
Bắc Ngọc đi nhanh nên không nhìn thấy, lúc này anh ta còn cảm thấy may mắn vì rốt cuộc không cần ở lại nói chuyện với nhóm bà dì đó nữa. 
Giả đạo nhân nhìn thấy Lê Thiệu thì hơi bất ngờ: “Sao cậu lại đến đây?” 
Lê Thiệu bảo Khúc Yêu Yêu đứng ngoài cửa nói chuyện với Bắc Ngọc, còn mình thì đi vào trong phòng nói với Giả đạo nhân: “Yêu Yêu có gì không đúng lắm. Từ khi dùng Cổ Thành Tâm, cả người em ấy trở nên khác hẳn.” 
Giả đạo nhân hỏi: “Khác chỗ nào?” 
Lê Thiệu ấp úng: “Em ấy...” 
“Cái thằng nhóc này, nói chuyện cứ ấp a ấp úng.” 
“Những chuyện khác thì không có gì bất thường, chỉ là giờ em ấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3620667/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.