Qua tháng Mười hai, thành phố Du đã hoàn toàn bước vào mùa Đông. Vào thời điểm này năm vừa rồi, Lê Thiệu đều trốn trong nhà, đóng cửa không đi ra ngoài. Cơ thể của anh chỉ cần bị nhiễm lạnh nhẹ đã phải đi truyền nước, anh đến bệnh viện thường xuyên đến nỗi các hộ sĩ, bác sĩ đều biết anh.
Năm nay lại có chút kỳ quái, anh hoàn toàn không thấy lạnh, nơi lồng ngực có một dòng nước ấm đang làm ấm cơ thể anh. Bà cụ Lê lo cho cháu trai nên cứ hai ba bữa sẽ tới thăm anh, Lê Thiệu nói: “Bà ơi, sức khỏe của cháu tốt lắm, bà không cần thường xuyên đến thăm cháu đâu.”
Bà cụ Lê cũng ngạc nhiên, chẳng lẽ A Thiệu đã hoàn toàn khỏe rồi? Bà nhìn dây tơ hồng Lê Thiệu đeo trên cổ, hỏi: “A Thiệu, cháu đeo gì trên cổ vậy?”
Lê Thiệu trả lời: “Là thứ Khúc Yêu Yêu cho cháu trước khi đi, cô ấy bảo cháu phải đeo nó trên người.”
Bà cụ Lê cảm thấy cô nhóc nhà họ Khúc này nhất định đã để lại bùa chú hay thứ gì đó để phù hộ A Thiệu bình an: “Tốt quá, tốt quá, cô bé đã cho thì cháu cứ đeo đi, sẽ không có chuyện gì đâu.”
Rõ là bà nội chỉ gặp Khúc Yêu Yêu hai lần, vậy mà lại rất tin tưởng cô ấy: “Bà nội, hình như bà rất tin tưởng cô ấy.”
“Bà thấy cô bé rất có năng lực. Cháu nhìn xem, từ khi cô bé đến bên cạnh cháu, cơ thể cháu tốt hơn, cũng không gặp phải tai họa gì. Đây chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3614016/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.