Thời tiết ở thành phố Du ngày càng lạnh. Tuy nhiệt độ ở phương Nam không thấp như nhiệt độ phương Bắc, nhưng sự ẩm lạnh này quả thực như thấm vào trong xương cốt. Khi Lê Thiệu ra cửa, Khúc Yêu Yêu quấn chăn thò đầu ra khỏi phòng tạm biệt anh. Nếu là thường ngày thì cô đã tung ta tung tăng đi theo anh từ lâu, nhưng hôm nay Khúc Yêu Yêu lại không hề ra khỏi cửa, cả ngày quấn chăn co ro trong phòng.
Lê Thiệu thay chăn dày hơn cho cô, còn lấy thêm thảm điện, thậm chí còn bật điều hòa lên, nhưng Khúc Yêu Yêu vẫn cảm thấy lạnh: “Đợi tôi về sẽ dẫn cô đến bệnh viện xem thử.”
Sắc mặt Khúc Yêu Yêu tái nhợt, mệt mỏi cười: “Không cần đâu, tôi không bị bệnh, chỉ là sợ lạnh mà thôi.”
Lê Thiệu rất lo lắng, mặc kệ cô có muốn hay không thì anh cũng chuẩn bị dẫn cô đi bệnh viện kiểm tra cơ thể.
Khúc Yêu Yêu đứng trên ban công nhìn anh rời đi, sau đó mặc áo lông vũ vào, quân khăn quàng cổ kỹ càng chuẩn bị ra ngoài.
Cố Hề hỏi nàng: “Yêu Yêu, em đi đâu vậy?”
“Em đi tìm chị Dao, em có việc muốn nhờ chị ấy giúp đỡ.”
“Nhưng mà bên ngoài lạnh lắm.”
“Không sao đâu ạ, em gọi xe taxi đi, không lạnh đâu.”
Kết quả Khúc Yêu Yêu vẫn đi bằng tàu điện ngầm. Ngồi tàu điện ngầm từ nhà Lê Thiệu đến trường học chỉ tốn tam tệ, nhưng gọi xe lại tốn ít nhất cũng phải 30, quá đắt. Mỗi khi Lê Thiệu ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3586528/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.