Chùa Phổ Nguyên ở phía Nam thành phố Du Châu là ngôi chùa có nhiều hương khói nhất trong phạm vi trăm dặm quanh đây. Đại sư Nguyên Thanh trong chùa có bản lĩnh xem mệnh. Khách hành hương muốn mời ngài tiêu trừ tai họa hay giải thích thắc mắc có thể xếp hàng từ giữa sườn núi đến tận chân núi.
Khách hành hương nhiều, những người bán dạo muốn chia chén canh cũng nhiều.
Hai bên thềm đá dẫn lên chùa bày đầy sạp bán Phật châu, bán nhang nến, bán những vật trang trí nhỏ... nhưng phần nhiều là sạp bói mệnh cho người ta.
“Xem bói xem bói đây, không đúng không lấy tiền!”
Loa khuếch đại âm thanh kiểu cũ đang phát đi phát lại liên tục tiếng phổ thông không chuẩn của đàn ông trộn lẫn với âm thanh dòng điện. Suy cho cùng thì thời đại đang phát triển, giờ ngay cả thét to cũng không cần tự mình thét.
Khúc Yêu Yêu bắt chéo hai chân nằm trên ghế bập bênh, kính râm màu đen che khuất nửa trên khuôn mặt, phần còn lại của khuôn mặt bị che bởi bao nilon màu đỏ.
Bàn tay trắng nõn cầm hạt dưa bỏ vào trong miệng, “tanh tách” một cái, ruột hạt dưa đã rớt ra, phần vỏ hạt dưa còn lại được phun thẳng vào bao nilon, khá tiện lợi.
“Sư phụ, xem bói.”
Khúc Yêu Yêu không phản ứng lại, vẫn cứ cắn hạt dưa “tanh tách”.
Người đó lại gọi một tiếng: “Sư phụ! Xem bói!”
Bấy giờ Khúc Yêu Yêu mới phản ứng lại, đang gọi cô đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3586496/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.