Edit: motquadaocute
“Nói đi, ai đã giúp em làm bài tập này?”
Vân Thư đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Chương Tư Niên ánh mắt bảy phần kinh ngạc, ba phần không thể tin được. Nếu như cô là một con mèo thì giờ phút này chắc chắn đã bị hù đến nhảy dựng lên, lông tơ trên người dựng thẳng đứng.
Chương Tư Niên nhìn bộ dạng kinh ngạc đến ngây người của cô không khỏi bật cười, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Muốn biết tại sao tôi phát hiện ra, đúng không?”
“Bất quá trước tiên em phải cho tôi biết ai đã làm bài tập này giúp em đã!”
Môi Vân Thư khẽ mấp máy, trong lòng lo lắng, nhìn sắc mặt của Chương Tư Niên trầm xuống, áp lực quá lớn khiến cô không nói nên lời.
Chương Tư Niên hơi ngả người tựa vào chiếc ghế sau, gác một chân lên giống như cười mà không phải cười khẽ nói: “Dù sao thì hiện tại tôi cũng không còn là giáo sư Đại học C nữa, không thể như các giáo sư khác cho em rớt môn, đương nhiên cũng không có cách nào gây rắc rối cho người bạn học đã giúp em cả.”
“Cho nên em không cần phải khẩn trương như vậy.”
Vân Thư co rụt cổ, khiếp đảm, lén rơi lệ trong lòng, nội tâm cô kêu gào — cho dù anh không còn ở Đại học C nữa những so với những giáo sư khác vẫn đáng sợ hơn!
Cô lắp bắp mở miệng: “ Không phải bạn học…đó là một người quen của em, trước đây anh ấy học chính là chuyên ngành này.”
Cô cụp mắt xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt Chương Tư Niên: “Tối hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hoan-hao-va-co-nang-tam-duoc/1130029/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.