Edit: motquadaocute
Buổi sáng mùa hè, ánh mặt trời không quá chói chang, trong không khí mang theo một mùi cỏ nhàn nhạt, gió thổi nhẹ nhàng, cây trúc đào đung đưa trong gió nhẹ, lá cây trong gió tạo nên tiếng rì rào.
Chương Tư Niên vẫn như mọi ngày, dậy sớm và chạy bộ quanh tiểu khu.
“Đi thêm hai bước nữa thôi.”
Xung quanh không có người, chỉ nghe thấy tiếng, còn chưa chạy đến của nhà thì nghe thấy giọng nói của Vân Thư. Giọng nói cô trong veo, thanh thúy, âm cuối còn mang chút mềm mại.
Chương Tư Niên chạy thêm hai bước, rẽ vào liền thấy ở trước mặt dưới bóng cây, Vân Thư đang kéo kéo Kẹo Lạc. Kẹo Lạc phỏng chừng đã thấm mệt, nằm bò ra ở ven đường, mặc cho Vân Thư có kéo thế nào cũng chịu không đi, một bộ dạng hoàn toàn ỷ lại vào mặt đất, không muốn động đậy.
Vân Thư ngồi xổm trước mặt Kẹo Lạc, cánh tay cô nhỏ nhắn, tinh tế. Cô trừng mắt, mặt đối mặt với nó, lông mi cong cong chân mày hơi nhướn lên, mím môi giả bộ hung dữ, tuy thế nhưng dáng vẻ này của cô không có một chút uy hiếp nào.
“Em nói xem, chị cố ý dậy sớm đưa em đi dạo, vậy mà em xem em mới đi được mấy bước chứ?”
Kẹo Lạc nghiêng đầu sang một bên, tựa hồ không muốn đáp lại Vân Thư, tiếp tục nằm sấp liếm liếm lông chân của mình
“Em còn dám phớt lờ chị?” – Vân Thư đưa tay ra, ôm đầu nó quay lại, khôi phục trạng thái một người một chó bốn mắt nhìn nhau
Chương Tư Niên từ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hoan-hao-va-co-nang-tam-duoc/1130028/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.