Đến buổi chiều, Phó Ngọc Trình nhận được điện thoại của Phó Ngọc Hằng.
Cũng không có gì quan trọng, chỉ hỏi về việc Phó Tư Minh đang ở nhà của anh như thế nào, có gây thêm phiền phức cho anh hay không.
Khi nghe điện thoại, Phó Ngọc Trình đang xem văn kiện cùng An Tình trong phòng làm việc.
Hai người chỉ nói vài câu rồi cúp điện thoại, thực sự cũng chẳng có gì để nói. Trong ngoài lời nói của Phó Ngọc Hằng đều có ý là hãy quan tâm dẫn dắt Phó Tư Minh. Anh cũng biết ý của Phó Ngọc Hằng nên phụ họa theo vài câu.
An Tình bỏ văn kiện trên tay xuống, thấy anh để điện thoại xuống bàn, thở dài xoa xoa trán.
Cô ấy không nói gì, ý của Phó Ngọc Hằng quá rõ ràng. Kể từ khi phát hiện Phó Ngọc Trình tương đối thiên vị Phó Tư Minh, ông ta đã luôn vô tình hay cố ý để cho Phó Tư Minh tiếp xúc với Phó Ngọc Trình.
Phó Ngọc Trình tuổi đã ngoài ba mươi, chưa có bạn gái, lại càng không có con. Bản thân Phó Ngọc Hằng thì không rành về kinh doanh, thế là để Phó Tư Minh tiếp cận anh.
Năm ông cụ Phó bệnh nặng, thì Phó Ngọc Hằng từng tiếp quản công ty một thời gian. Khi đó, cô ấy vừa mới tốt nghiệp, chưa biết Phó Ngọc Trình, nhưng đã nghe tin công ty Phó thị bị Phó Ngọc Hằng làm cho suy sụp. Chuyện này cũng chứng minh Phó Ngọc Hằng không có năng khiếu trong kinh doanh.
Phó Ngọc Trình tự nhiên cũng biết ý anh mình, nhưng anh còn có thể làm gì. Năm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-dung-tay/467977/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.