Chương trước
Chương sau
Trong đại điện, Điệp Hậu, Miêu Miêu đang ngồi khoanh chân. Xung quanh nàng có ba ngàn thiên đạo đang dựng thẳng. Đó là thiên đạo phục chế thể.

- Đây là thiên đạo bây giờ sao? 

Chung Sơn giật mình.

- Không, thiên đạo bây giờ đã là một thể hỗn nguyên. Bốn giới hợp nhất cũng không còn cách nào thăm dò được nữa!

Diêm Xuyên lắc đầu một cái.

- Vậy đây là?

- Đây là thiên đạo của bốn giới trước khi hợp nhất. Chính là phục chế thể của ba nghìn thiên đạo thế giới thứ nhất, là thiên đạo Thiên số đã nắm giữ trong nhiều năm qua, truyền lại cho Miêu Miêu và Điệp Hậu. Các nàng đang mau chóng hoàn thiện! 

Diêm Xuyên nói.

- Bây giờ thiên đạo bốn giới đã hợp nhất. Thiên đạo thế giới thứ nhất ngày xưa này thì có tác dụng gì?

- Có tác dụng. Đây cũng là một kế hoạch của ta lần này. Chỉ có điều ta có phần không xác định được! 

Diêm Xuyên nói.

- Ồ?

Trong khi Diêm Xuyên và Chung Sơn nói chuyện, trong đại điện, phục chế thể ba ngàn thế giới thứ nhất thiên đạo đột nhiên phát sáng.

Vù!

Trong cả đại điện phát ra một khí tức cường đại.

- Meo, Diêm Xuyên, rốt cuộc đã được rồi. Nhưng chúng ta mệt mỏi muốn chết! 

Miêu Miêu kêu lên.

Điệp Hậu cũng đứng dậy, gật đầu một cái.

- Phục chế thể ba nghìn thiên đạo thế giới thứ nhất, năm đó cho dù là Minh Hà lão tổ, cũng không thể nắm giữ được hoàn toàn, vẫn phải nạp lấy thiên đạo do Đại Thế Tôn nắm giữ, mới tạo ra được thế giới mới! 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Thế giới mới? Ngươi muốn nói, một lần nữa tạo ra thế giới mới như Minh Hà lão tổ năm đó sao? 

Chung Sơn giật mình.

Diêm Xuyên gật đầu một cái. Tiếp theo, trong mi tâm của hắn chậm rãi nhô lên một giọt nước nhỏ. Trong giọt nước nhỏ dường như có một thế giới.

- Đây là thế giới do Minh Hà lão tổ đã sáng tạo ra năm đó. Không phải nó đã bị phá hủy rồi sao?

- Thế giới của Minh Hà lão tổ sáng tạo ra đã bị phá hủy. Đây là thế giới chi tâm, chỉ cần bỏ thêm vào thiên đạo, tất cả có thể phục hồi như cũ. Đây là món quà cuối cùng Minh Hà lão tổ năm đó đã tặng cho ta! 

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Ồ?

Vù!

Giọt nước nhỏ kia đột nhiên lớn lên. Trong nháy mắt, nó đã lớn bằng toà đại điện. Ba nghìn thiên đạo phục chế thể nhanh chóng bị hút vào trong đó.

Ầm ầm ầm!

Giọt nước kia nhanh chóng rung động. Khí tức sinh cơ cuồn cuộn sinh ra.

- Đi!

Diêm Xuyên vung tay áo lớn một cái.

Giọt nước nhỏ bao bọc mọi người trong nháy mắt lao ra khỏi thiên địa, tiến vào trong vô cực.

Ầm ầm ầm!

Tất cả thế giới giọt nước đang nhanh chóng lớn lên.

Diêm Xuyên, Chung Sơn, Miêu Miêu, Điệp Hậu đứng ở một bình địa, nhìn thế giới mới sinh ra.

Ầm ầm ầm!

Như thế giới của Minh Hà lão tổ ngày đó, thế giới giọt nước này nhanh chóng bành trướng, càng lúc càng lớn.

Ầm!

Trong chớp mắt, giọt nước đã hóa thành kích thước một thế giới ban đầu.

- Đây chính là thế giới mới sao? 

Chung Sơn nhìn đại địa mênh mông, không có sinh linh, trải dài vô bờ bến.

- Thế giới mới có thể sống ở trong vô cực. Thành tựu lớn nhất của Minh Hà lão tổ năm đó, cũng không có người nào có thể so sánh được. Hiện tại, ta phục hồi nó lại như cũ. Ngươi và ta chịu trách nhiệm kiểm tra xem thiên địa này có gì không giống, có thể thật sự để muôn dân đặt chân hay không! 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Được! 

Chung Sơn lên tiếng trả lời.

Ầm!

Diêm Xuyên, Chung Sơn nhanh chóng bay về bốn hướng, kiểm tra thiên địa mới này.

Sau một tháng bọn họ trở lại.

- Tất cả nhìn có vẻ như hoàn mỹ. Nhưng chung quy dường như thiếu cái gì đó. Tuy rằng thiên địa này sống, nhưng tổng thể lại cho cảm giác hơi cứng nhắc, dường như còn không có hồn vậy! 

Chung Sơn trầm giọng nói.

Lúc này, tụ tập ở chỗ đây còn có một người nữa. Đó chính là Diêm Xuyên ngân đồng.

- Ta cũng cảm thấy như thế. Cho nên, ta còn có một suy nghĩ khác. Nếu một lần nữa sáng tạo ra thế giới này, vậy hãy để cho nó càng hoàn mỹ hơn! 

Diêm Xuyên nói.

- Ồ?

Chỉ thấy trong lòng bàn tay Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện ba giọt nước nhỏ. Bên trong mỗi giọt nước có một thế giới mới.

- Thế giới chi tâm?

- Ta đã phục chế nó. Tuy nhiên, ba thế giới chi tâm này, ta đã thêm vào ba nghìn thiên đạo của từng thế giới Đại Thiên, thế giới Đại Thiện, thế giới Đại Ác! 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Bốn giới hợp nhất, Hỗn Nguyên Vô Cực? 

Chung Sơn giật mình.

- Đúng! 

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

Lúc này, Diêm Xuyên đưa ba thế giới chi tâm cho Diêm Xuyên ngân đồng.

Diêm Xuyên ngân đồng vung tay lên. Nhất thời, chín ngàn thiên đạo không phải đừng rót vào trong đó.

Ầm ầm ầm!

Nhất thời, ba thế giới lớn lên.

Vù!

Mọi người đều chuyển nó vào trong vô cực.

Ầm ầm ầm!

Xung quanh thế giới mới nhất thời tiếp tục xuất hiện thêm ba thế giới mới đang không ngừng lớn lên.

Mà giờ phút này, động tĩnh quá lớn cũng đã kinh động tới một vài cường giả trong thiên địa ban đầu.

Phần Mộ Tiên Vương, Liên Thần kinh ngạc nhìn trong vô cực.

- Thế giới mới của Minh Hà?

- Diêm Xuyên hắn muốn làm gì?

.........

......

...

Những tiếng kinh ngạc vang lên.

Đồng thời, các cường giả tuyệt thế khác trong thiên hạ cũng kích động nhanh chóng truyền tin tức cho muôn dân.

- Cái gì?

- Đại Đế tái tạo thế giới ở bên trong vô cực?

- Ta đã biết, Đại Đế nhất định sẽ cứu chúng ta!

- Ta đã biết!

......

...

...

Bách tính vui mừng.

Trong vô cực.

- Chung Sơn, giúp ta cưỡng ép để bốn giới hợp lại! 

Diêm Xuyên kêu lên.

- Được!

Ầm!

Chung Sơn, Bát Cực Thiên Vĩ, Diêm Xuyên ngân đồng, Diêm Xuyên chủ trì một thế giới, nhanh chóng ép va chạm vào nhau.

Ầm!

Va chạm cực lớn mang theo lực lượng cuồn cuộn phát ra.

Một đám cường giả tuyệt thế toàn lực xuất kích, nhất thời khiến bốn giới nhanh chóng dung hợp.

Ầm ầm ầm!

Lực lượng cuồn cuộn tiêu tán. Bốn giới hỗn độn một mảnh. Sau ba tháng, thế giới hoàn mỹ mới được hoàn thiện.

Ầm!

Bốn giới hợp nhất, hào quang vô số, khí tức may mắn trùng thiên. Trong nháy mắt, tất cả thiên địa mới phóng ra ánh sáng mười chín mầu chói mắt.

- Mười chín màu? Thế nào lại là mười chín màu? 

Chung Sơn cau mày nói.

Phải biết rằng, lúc trước bốn giới hợp nhất đã toả ra ánh sáng hai mươi màu. Nhưng thế giới mới hoàn mỹ này tại sao vẫn chỉ có mười chín màu?

- Mười chín màu, vậy là đủ rồi. Chỉ cần có thể để muôn dân tồn tại, không phải đã đủ rồi sao? 

Diêm Xuyên cười nói.

Thế giới mới tuy rằng không sánh bằng thế giới cũ, nhưng nếu có thể khiến muôn dân tồn tại, tất cả đã đủ rồi.

- Không sai, loại cảm giác lúc trước đã biến mất. Hiện tại cảm nhận được sức sống dạt dào. Ngươi muốn chuyển muôn dân đến thế giới mới sao? 

Chung Sơn trầm giọng nói.

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Nhưng Mệnh Số sẽ đồng ý như vậy sao sao? Hắn tức giận, ý muốn của hắn chính là giết chết muôn dân! 

Chung Sơn trầm giọng nói.

Diêm Xuyên nhìn Mệnh Số đang bị nhốt lại trong thế giới biến số phía xa một chút, lại quay đầu nhìn về phía thế giới cũ một chút.

Hít sâu một cái, trong mắt Diêm Xuyên phát ra một tia hàn quang: 

- Giả sử như, chúng ta hủy diệt thế giới cũ thì sao?

- Hủy diệt? Ngươi muốn hủy diệt thế giới cũ sao? 

Chung Sơn trừng mắt một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.