🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
-Muôn dân sắp bị diệt tới nơi. Chỉ còn lại một năm đến mười năm có thể sống sót sao?

Đông Phương Bất Bại nhìn con giun bên trong mặt trời, trong mắt loé ra một tia kiên định.

Đông Phương Bất Bại quay đầu lại, tiến về phía thiên địa, không có lãng phí thời gian.

Liên Thần ở phía xa, cũng đuổi theo Đông Phương Bất Bại.

Trong chớp mắt, trong vô cực chỉ còn lại Diêm Xuyên, Nhạc nhi và Chung Sơn.

- Còn có mấy năm nữa. Diêm Xuyên, ngươi có thể đạt được tới nhị thập trọng thiên sao?

Chung Sơn quay đầu hỏi.

Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười khổ:

- Sao có thể, Mệnh Số mượn lực lượng của tất cả thiên địa, đến hôm nay mới đạt tới nhị thập trọng thiên. Chúng ta có thể vĩnh viễn cũng không thể!

- Nhiều năm nỗ lực, kết quả lại là công dã tràng. Tất cả đều sẽ hủy hoại trong chốc lát!

Chung Sơn khe khẽ thở dài.

- Bất kể như thế nào, ta chống lại Mệnh Số vĩnh viễn sẽ không dừng lại. Cho dù phải đấu đến sinh linh cuối cùng!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Bây giờ mọi chuyện đã thế này. Chúng ta nên làm thế nào?

Chung Sơn cau mày nói.

- Báo cho muôn dân biết, sau mấy năm nữa lại toàn lực chiến đấu một trận đi. Động tác này của Hồng Quân, chung quy đã để cho chúng ta có một cơ hội thở lấy hơi. Sau mấy năm nữa, bất luận kết quả thế nào, chúng ta đều thản nhiên đối mặt!

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Được!

Chung Sơn gật đầu một cái.

- Lần này chuyện trong vô cực, ta thấy không cần che giấu muôn dân, cứ báo ra tất cả đi! Muôn dân giúp ta, ta cần cho muôn dân một công đạo!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Được!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

...

Ầm!

Đông Phương Bất Bại và Liên Thần trở lại Đông Phương Điện.

- Sư tôn, muôn dân xong rồi sao? Lần này xong rồi sao?

Liên Thần lộ ra một tia mờ mịt nói.

Đông Phương Bất Bại lại lắc đầu một cái:

- Không, còn có một cơ hội cuối cùng. Hồng Quân nhốt Mệnh Số lại, cho ta cơ hội cuối cùng. Ca có biện pháp hủy diệt Mệnh Số!

- A?

Liên Thần kinh ngạc nói.

Trong mắt Đông Phương Bất Bại loé ra một sự điên cuồng:

- Tuy rằng ta không đạt tới nhị thập trọng thiên, nhưng ta có thể khiến Mệnh Số, phải chết!

Mệnh Số bị Hồng Quân vây khốn trong thế giới biến số. Ít nhất một năm, nhiều nhất mười năm, mới có thể thoát khỏi vòng vây. Kiếp nạn của muôn dân tạm thời đặt xuống.

Diêm Xuyên và Chung Sơn không hề che giấu, công bố ra thiên hạ.

Trong lúc nhất thời, muôn dân thiên hạ đều cảm thấy kinh hoảng.

Tây Ngoại Châu, Thiên giới Đại Chu tan rã.

Võ Chiếu đã chết, quần thần bi thương, thống khổ. Sự thương đau nhanh chóng bị cảm thấy kinh hoảng thay thế.

Muôn dân sắp bị tiêu diệt hết?

Mệnh Số nhị thập trọng thiên căn bản là tồn tại vô địch. Còn ai có thể chống đối?

Tuy rằng kiếp nạn sắp giáng xuống, nhưng Đại Trăn vẫn đang toàn lực vận chuyển. Chung Sơn quốc gia cũng đang toàn lực vận chuyển.

Một tháng đầu, thiên hạ bạo động, những kẻ phạm tội vô số. Rất nhiều người biết ngày tận thế xuất hiện, đã trở nên hoàn toàn điên cuồng.

Nhưng Diêm Xuyên và Chung Sơn chung quy không hề từ bỏ hi vọng, vẫn để quần thần vận chuyển quốc gia, nghiêm khắc trừng trị đối với đám tội phạm.

Quốc gia vẫn hoạt động bình thường, cũng giống như cho muôn dân một phần tự tin. Dần dần, mọi người đều bình tĩnh lại. Bởi vì mọi người chung quy còn có quốc gia của mình để có thể dựa vào, có thể kỳ vọng.

Tháng thứ hai, số tội phạm trong thiên hạ đã giảm xuống mức thấp nhất.

Trong lòng mọi người đều hi vọng, hi vọng những người mạnh nhất có thể đánh bại Mệnh Số.

Bởi vì đám người mạnh nhất này vẫn chưa hề từ bỏ hi vọng, mọi người giống như có tín ngưỡng vậy. Tín ngưỡng khiến niềm tìn của muôn dân trở nên kiên định hơn.

Tây Ngoại Châu, cương vực Bất Tử của Phần Mộ Tiên Vương ngày xưa. Lúc này bốn châu hợp nhất, nhưng Tam Sinh Thạch trong đó vẫn tồn tại.

Ầm!

Tam Sinh Thạch phát ra một tiếng nổ vang, đột nhiên nổ tung. Tiếp theo, từ bên trong có một nữ tử áo trắng chậm rãi đi ra. Đó là một nữ tử tóc ngắn, thân mang một thanh trường đao.

Ầm!

Nữ tử vừa ra, khí thế mênh mông bay vút lên trời. Tất cả Tây Ngoại Châu đều điên cuồng run rẩy.

Tại Hàm Dương Thành, Diêm Xuyên nhìn lại.

- Hoàng? Nàng đã xuất quan sao?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Chung Sơn đứng bên cạnh Diêm Xuyên

Giờ phút này, kiếp nạn của muôn dân sắp giáng xuống. Mọi người đã bỏ qua tranh chấp, cùng nhau nghĩ biện pháp.

- Hoàng cũng đạt tới thập cửu trọng thiên sao?

Chung Sơn ngưng trọng nói.

Tại cương vực Đông Phương, Phần Mộ Tiên Vương, Liên Thần đứng ở trước Đông Phương Điện.

- Thập cửu trọng thiên sao?

Phần Mộ Tiên Vương trừng mắt một cái.

- Là nàng, Hoàng, nàng lại đột phá sao? Lại còn đột phá liền hai tầng?

Liên Thần cũng kinh ngạc nói.

- Không đúng. Xung quanh Hoàng mơ hồ phát ra hai cỗ khí tức. Ngươi có thấy được không? Luân hồi lực, đao phong lực!

Phần Mộ Tiên Vương trừng mắt một cái.

Phần Mộ Tiên Vương tuy rằng tu vi đã giảm xuống, nhưng nhãn lực vẫn còn.

- Ngươi nói vậy là có ý gì?

- Mẫu thân, phụ thân của Hoàng là Đại Hoàng Tôn và Đao Ma Quân Nhất Mộng. Cả hai đã đem tất cả lực lượng chuyển sang cho Hoàng! Nàng thừa kế tất cả lực lượng của Đại Hoàng Tôn sao? Đại Hoàng Tôn sẽ không thức tỉnh sao?

Phần Mộ Tiên Vương nheo mắt nói.

- Đại Hoàng Tôn không thức tỉnh nữa sao?

- Đại Hoàng Tôn, có thể nàng hiểu rõ, cho dù mình thức tỉnh cũng không cứu vớt được muôn dân. Cho nên, nàng bỏ qua cơ hội thức tỉnh, đem tất cả lực lượng cho Hoàng. Bảy mươi hai luân hồi, Đại Hoàng Tôn? Ha ha!

Phần Mộ Tiên Vương lộ ra một nụ cười khổ.

- Hoàng rất lợi hại, thường xuyên có thể chiến đấu vượt cấp. Đại Hoàng Tôn muốn Hoàng đối phó với Mệnh Số sao? Thập cửu trọng thiên, không phải có thể vượt cấp sao?

Liên Thần ước ao nói.

- Vượt cấp, ha ha, không thể nào. Càng về sau, chênh lệch càng lớn. Năm đó Minh Hà rất mạnh sao? Vạn thập bát trọng thiên liệu có thể đánh thắng được một Mệnh Số thập cửu trọng thiên sao? Không thể nào, huống gì Mệnh Số là nhị thập trọng thiên.

Phần Mộ Tiên Vương cười khổ nói.

- Vậy làm sao bây giờ?

Liên Thần cau mày nói.

- Không biết!

Phần Mộ Tiên Vương khổ sở nói.

- Sư tôn còn đang bế quan. Sư tôn nói có biện pháp giết chết Mệnh Số!

Liên Thần nhìn đại điện phía sau.

Phần Mộ Tiên Vương nhìn tới, hít sâu một cái nói:

- Kỷ thứ hai, không ai nhìn thấu Đông Phương Bất Bại. Ta cũng không biết, càng không nghĩ tới hắn đã đạt tới thập cửu trọng thiên. Hi vọng hắn có thể thành công!

- Phải!

Liên Thần gật đầu một cái.

...

Tây Ngoại Châu dần dần bình tĩnh.

Hoàng nhìn Hàm Dương một chút, cũng không hề đi vào, mà đạp không tiến vào cõi âm.

Tại cửa Hàm Dương.

Chung Sơn nhìn một chút, cuối cùng hít sâu một cái nói:

- Đại Hoàng Tôn đại nghĩa, vợ chồng bọn họ lại bỏ qua cơ hội thức tỉnh!

- Ừm!

- Chung Sơn, việc lần này vẫn cần ngươi đi gặp. Có lẽ đây là biện pháp duy nhất để đối phó với Mệnh Số!

Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.

- Ồ? Ngươi có biện pháp đối phó với Mệnh Số sao?

Chung Sơn hiếu kỳ nói.

- A, một biện pháp cực đoan. Ngươi đi theo ta đi!

Diêm Xuyên nói.

Nói xong, hai người đi về phía trong một đại điện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.