Sau khi ra khỏi Ngọc Lan Lâu, Lưu Ngọc định đi bán Tụ Linh Đan đã luyện chế, hiện tại loại đan dược dành cho Luyện Khí sơ kỳ này chỉ có tác dụng rất nhỏ đối với hắn.
Quảng trường chữ Hồi người đến người đi, có đèn Dạ Minh Châu ở bốn phía xua tan bóng tối, chiếu sáng quảng trường đến mức trông giống như ban ngày.
Lưu Ngọc bày một cái sạp ở trước bãi cát quảng trường, bán hai mươi bốn viên Tụ Linh Đan với giá hai mươi ba khối Linh Thạch, có một tán tu khá là “rộng rãi” đã mua hẳn một lọ, vì thế Lưu Ngọc cũng giảm giá cho hắn một viên Linh Thạch, lúc này túi trữ vật đã có ba mươi hai viên Linh Thạch, cuối cùng cũng không còn túng quẫn như vậy nữa.
Lưu Ngọc cũng không vội vã quay về Tông Môn, mà là bỏ ra ba viên Linh Thạch ở một quán trọ “Tiên Khách Lai” để thuê một căn gác hai tầng trong một tháng, định sau khi tăng tu vi lên đến Luyện Khí ngũ tầng, tinh luyện pháp khí một phen rồi mới đi cũng không muộn.
Mỗi tầng trên gác mái đều có ba bốn căn phòng với công dụng khác nhau, mặc dù các loại bàn giường ghế tựa đều đơn giản mộc mạc, nhưng cũng khá đầy đủ.
Hắn lấy ngọc bài do Tiên Khách Lai đưa cho mình ra, rồi tiến hành phương pháp kích hoạt cấm chế của trận pháp theo như lời chưởng quỹ nói. Cả căn gác dần dần bị một đám sương mù màu xám trắng bao phủ, che lấp khiến gác mái như ẩn như hiện.
Hắn phóng thần thức ra nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phu-truong-sinh/1003453/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.