"Hóa ra là ba gốc Linh dược hai trăm năm tuổi, hơn nữa lại đều là loại quý hiếm, tất cả đều có thể dùng để luyện chế ra đan dược củng cố Trúc Cơ Kỳ, đột phá Bình Cảnh!"
Sau khi thấy rõ thứ trong hộp, nàng ta hơi che đi đôi môi anh đào nhỏ nhắn, kinh ngạc nhìn Lưu Ngọc, hiển nhiên là biết rõ giá trị của Linh dược.
Nội tâm Lưu Ngọc cười thầm, nhìn thấy hành động, lời nói của đối phương thì cuối cùng cũng thấy yên tâm. Bấy giờ hắn mới chắc chắn giá trị của mấy gốc Linh dược trân quý này cao hơn so với dự tính trước đó nhiều, xem ra đổi ba bảo vật này cũng không thành vấn đề.
Sau khi Liễu Tuyết Cầm kiểm tra hộp ngọc một lượt rồi sau đó mới bất giác nhận ra sự thất lễ của mình, bị đối phương nhìn thấy không ít thực hư, điều này sẽ rất bất lợi cho việc ép giá sau này.
Có điều bây giờ nàng ta đã không thèm quan tâm đến chút Linh Thạch kia nữa, mà hoàn toàn bị ba gốc Linh dược thu hút, nếu có thể lấy được, dù đấu giá trực tiếp hay luyện chế thành đan dược đều sẽ nâng cao được danh tiếng, thu hút nhiều tu sĩ tới Ngọc Lan Lâu mua bán, đến lúc đó việc làm ăn chắc chắn sẽ thịnh vượng hơn rất nhiều.
"Ha ha, xem ra Liễu quản sự rất vừa lòng với ba gốc Linh dược này, chắc hẳn nhất định sẽ cho Hồng mỗ một cái giá thỏa đáng!"
Giọng điệu Lưu Ngọc hơi mang vẻ chế giễu, khá xem thường loại đàn bà này.
Liễu Tuyết Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phu-truong-sinh/1003452/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.