Châm lửa, thêm nhiệt, tinh luyện tinh hoa, dung hợp tinh hoa, ngưng đan... rất nhanh đỉnh nhỏ đã tỏa ra một làn hương mùi thuốc quen thuộc.
Lần này Lưu Ngọc đặc biệt đợi lâu hơn một lúc, nhưng mà tại thời điểm ngắn ngủi mấy hơi thở thì mùi thuốc đã biến mất không còn tăm hơi, ngược lại lại có một cỗ ý vị mùi khét truyền đến.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, lại thất bại thêm một lần.
Lưu Ngọc vẻ mặt không có chút biến hóa, trong lòng cũng vẫn lặng bĩnh như nước.
Đối với người mới học mà nói, thất bại là một chuyện rất bình thường, mỗi một người luyện đan sư kỳ cựu đều sẽ trải qua giai đoạn như vậy, thất bại là mẹ thành công.
Lưu Ngọc trong lòng không có chút gợn sóng, hắn không trực tiếp luyện chế đan dược lần thứ hai mà là lấy ra một quyển sách nhỏ, ghi lại những vấn đề mà hắn gặp phải vào đó, tinh tế suy nghĩ về những vấn đề mà hắn còn thiếu sót. Những vấn đề mà hắn không hiểu được thì giữ lại đó sau này đến Tàng Kinh Các xem các loại điển tịch hoặc là có cơ hội thì xin sự chỉ dạy của người khác.
Nửa giờ sau, châm lửa, thêm nhiệt, tinh luyện tinh hoa của Linh dược...
Nhoáng một cái lại nửa tháng trôi qua, trong lều cỏ trên gương mặt nhỏ bé của Lưu Ngọc có chút tiều tụy, tóc dài rủ xuống trên bả vai, trên cằm cũng mọc ra một chòm râu ngắn.
Nhưng ánh mắt của hắn lại vô cùng sáng rỡ, đồng tử đen kịt, con ngươi thâm thúy sâu thẳm.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phu-truong-sinh/1003447/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.