Hỏa diễm là một trong những yếu tố mấu chốt quyết định việc luyện đan có thành công hay không, tầm quan trọng không cần phải nhiều lời. Nếu như lấy pháp lực ít ỏi của một Luyện Khí tầng bốn như Lưu Ngọc để kích phát hỏa diễm, chỉ sợ luyện đan còn chưa kết thúc mà pháp lực đã hao hết rồi, hơn nữa hỏa diễm còn không ổn định, đối với tỉ lệ thành đan có ảnh hưởng nhất định.
Phần lớn các Luyện Đan Sư đều sử dụng Địa hỏa để luyện đan, nhiệt độ của Địa hỏa tương đối cao, cháy tương đối ổn định, còn cực kì bền bỉ, thực sự là một lựa chọn thượng giai. Hiện tại Lưu Ngọc không có Địa hỏa, chỉ có thể chọn dùng trận pháp kích phát hỏa diễm, có điều phải tiêu hao chút Linh Thạch.
Thời điểm bỏ Linh dược và khai lò là những lúc tương đối khảo nghiệm người luyện đan, không trải qua mấy chục lần hoặc hơn trăm lần luyện chế thì người luyện đan rất khó làm được chính xác.
Thủ pháp luyện đan lại càng thêm khó học, mỗi một Luyện Đan Sư đều có thủ pháp luyện đan tự mình sáng chế, lúc giảng dạy học đồ cũng thường xuyên giữ lại thủ đoạn, bình thường sẽ chỉ truyền cho con cháu dòng chính hoặc là đệ tử thân truyền.
Bên trong nền tảng luyện đan chỉ ghi chép mấy loại thủ pháp luyện đan, Lưu Ngọc cũng có chút bất đắc dĩ, hắn âm thầm quyết tâm phải tìm ra được một loại thủ pháp luyện đan thật xuất sắc.
Sau khi tất cả đều được chuẩn bị sẵn sàng, Lưu Ngọc mở cái cửa nhóm lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phu-truong-sinh/1003446/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.