Ta đã cho là ta sẽ khôngcòn gặp lại long thái tử của Đông Hải - Mặc Tương .
Thật không ngờ ước vọngtốt đẹp này chỉ kéo dài nửa tháng, liền hóa thành bọt biển.
Từ xa nhìn thấy kẻ đángghét đó đang bước trên mây mà đến, ta thở dài một hơi.
"Miêu Miêu, ngươi cókhỏe không!"
Ta cúi đầu không để ý, cáchép tinh Cẩm Văn ở bên cạnh cười khanh khách hai tiếng sau đó nói nhỏ với ta,"Ta nói Cốc Miêu Miêu, long thái tử Đông Hải này xem ra rất lo lắng chongươi đó!"
Thật không? Ta ngẩng đầu,liền nhìn thấy Mặc Tương tiến đến trước mặt ta trưng ra bộ mặt giống cười màlại như không cười, lập tức trong lòng sinh ra cảnh giác, chỉ ngẩng nhìn nhữngđám mây bên cạnh đang trôi đi một cách chậm chạp, lại thở phào nhẹ nhõm, nơinày sớm không phải là long cung ở nơi biển sâu kia, ta còn lo lắng làm gì, nghĩthông suốt lí lẽ này, ta vặn vẹo thân mình một cách thoải mái, vẫn nhắm mắtdưỡng thần.
"Cốc Miêu Miêu, uổngcông ta lo lắng ngươi đến nơi đây chịu khổ, ngựa không dừng vó tới đón ngươitrở về, ngươi lại có thái độ này?" Mặc Tương dường như rất tức giận, giọngnói rơi vào tai, đều vang ầm ầm. Nhưng ta không cảm thấy thái độ của ta có cáigì không đúng à, trước kia ở dưới đáy biển, nếu một mình hắn xúi quẩy đi tìmta, ta cũng luôn giống như giả chết phớt lờ à nha.
"Ai, Long thái tử,chuyện này không được!" Bỗng nhiên nghe được tiếng kinh hôcủa Cẩm Văn, ta mạnh ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167634/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.