Sau khi Viêm Hoàng ThầnQuân cùng long thái tử Mặc Tương đi rồi, chỉ còn lại ta và Cẩm Văn, hai mặtnhìn nhau.
Sau một lát, nàng ta thởdài, đem thắt lưng đang uốn cong của ta nâng dậy, dùng một cành cây để chốnglên, ta cảm dễ chịu hơn một chút, liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, nhưng màrất rõ ràng, Cẩm Văn không tính buông tha cho ta như vậy, mà là chuyển cái ghếtrúc đến gần ta rồi ngồi xuống, sau đó bắt đầu tán gẫu với ta, đương nhiên, takhông thể nói chuyện, hiển nhiên là nàng nói còn ta nghe thôi.
Nhưng mà cô nương Cẩm Vănnày, trong lời nói có thể mang nhiều âm thanh xì xoẹt như vậy, đúng thật là làmkhó cho nàng ta, lại hoặc là, đơn giản là nàng ta là cá chép tinh, cho nêntrong lời nói mới mang nhiều âm thanh xì xoẹt, ta đây một gốc cây cỏ, sau nàycó thể nói chuyện có phải thường xuyên đem chữ Cỏ đặt bên miệng khi nói ra haykhông, thí dụ như, cây cỏ, ngươi ăn qua chưa?
"Quả thật ta khôngnhìn ra, ngươi một cây cỏ tàn tạ như vậy, ngay cả hình người cũng không thể tuluyện ra? Cuối cùng có chỗ nào tốt, vậy mà dụ dỗ được long thái tử?" CẩmVăn dùng ngón tay búng búng lá của ta, ta không vừa ý run run, dụ dỗ cái gì? Tacũng không phải hồ ly tinh! Quên đi, lười so đo với ngươi!
"Nghe nói ngươithiếu chút nữa chết ngạt trong hộp, rõ ràng tu luyện ba trăm năm, sao có thể đểcho bản thân mình còn đang sống mà đến mức sắp chết ngạt?"
"Tam công chúa củaTây Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167632/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.