Mặc Tương vẫn chưa đề cậpđến việc muốn bắt ta về đáy biển, ta cũng liền bất chấp mĩ vị bánh bao, van cầuhắn giải cấm chế đối với Hồ Phỉ, để cho chúng ta trở về. Nhưng mà Mặc Tương lạinháy mắt mấy cái nói, "Không vội, không vội! Các ngươi dù sao cũng đã đếnnhân gian du ngoạn, không bằng ta mang các ngươi đi dạo chung quanh?"
Ta không yên, thực tạikhông muốn đi chung đường với hắn.
Nhưng mà cây quạt của MặcTương lay động, "Ta có tiền!" Vừa dứt lời, hắn cởi bỏ cấm chế cho HồPhỉ, sau khi Hồ Phỉ có thể động đậy thì đưa tay kéo lấy ta, "Đi, đi!"
Vừa mới đi vài bước, chợtnghe Mặc Tương ở phía sau trào phúng nói, "Ngươi sợ ta?"
Ta vội vã gật đầu, đúngvậy đúng vậy. Kỳ thực ta càng sợ chính là con quái thú Cửu Anh mà ngươi nuôidưỡng kia, nhưng là Cửu Anh sợ ngươi, vì thế, ta cũng sợ ngươi, nếu như cuộcđời này không gặp lại, thì không còn gì tốt hơn.
Ngay lúc đó, đứa trẻbướng bỉnh Hồ Phỉ kia lại đột nhiên dừng lại, xoay người hét lớn về phía hắn,"Ai sợ ngươi !"
Mặc Tương hơi nhíu mày,vẻ mặt mỉa mai, Hồ Phỉ tức sùi bọt mép, nếu không phải do ta lôi kéo, chỉ sợ đãmuốn nhảy lên trên người Mặc Tương đánh lộn cào xé với hắn!
Ta liều chết giữ chặt HồPhỉ, "Đi thôi đi thôi!"
Hồ Phỉ lại ‘hừ’ mộttiếng, có chết cũng không đi, mặc cho ta khuyên giải như thế nào, cũng muốnkhiêu chiến với Mặc Tương. Ta nghĩ thầm mới vừa rồi ngươi còn bị người ta làmcho không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167594/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.