Ta vừa đi vừa đá hoa cỏ trên đường mà không thương tiếc . Nghĩ đến các lễ nghi phiền phức mà thấy lạnh người .
Hồi trước ý , khi còn ở điện Lưu Hoa Băng trên thiên đình , ta không phải làm gì cả , lễ nghi cũng không thèm thực hiện , chỉ việc quạy phá thôi ! Vì ta làm em út mà , lại còn là con cưng của phụ hoàng mẫu hậu nữa .
Mà bây giờ lại phải thi lẽ này nọ . Ta chưa phải quỳ gối trước ai trừ phụ hoang , mẫu hậu mà giờ phải quỳ gối trước cái lão thái bà không thân quen . Dù bà ta có đối tốt với hoàng hậu cũ như thế nào thì ta cũng không liên quan .
Ta đang nhĩ xem nơi nào có thể vừa ăn chơi quậy phá lại vừa không phải thi lễ này nọ không !! :no2:
A !! Bỗng một cái tên hiện ra trong đầu ta : LÃNH CUNG . Ôi ! Tự phục mình quá !! Sao mình nghĩ ra được nhỉ !
Cái địa phương âm u ấy thì có ai dám vào đâu ! Ở đấy vừa được đi chơi không phát hiện lại vừa không phải làm gì cả . Chỉ ăn , ngủ , rồi lại ăn , ngủ thôi mà
Nghĩ là làm , ta quay ngoắt lại nói với cái * tảng băng hám gái kia * :
- Hoàng thượng ! _ Ta giọng ngọt sớt khiến hắ nổi da gà , trong lòng thầm nguyền rủa tại sao mình lại có cảm giác này . Ta gặp bao nhiêu mĩ nhân mà đâu có cảm giác tim đập mạnh mà sao nói với cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nu-hoang-hau-da-tai/1454732/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.