Ta từng bước đi như từng cơn gió trôi, trong đầu suy nghĩ vẩn vơ. đi qua ngự hoa viên thì ta gặp Uyên Thanh vương phi đi ngược lại phía mình, nàng ta dừng lại và nhìn ta với ánh mắt khinh bỉ và nói:
-hoàng hậu, người thật là xui rủi, đêm tân hôn hoàng thượng lại không đến chỗ người mà lại đến chỗ của thần thiếp. aiza thật là hổ thẹn quá đi !!
Ta đi lướt qua nàng ta và tiếp tục đến điện của hoàng thượng.
Ta vừa bước vào thì thấy hoàng thượng đang mặc long bào, ko ngại ngùng, ko thẹn thùng, không cảm xúc ta nói:
- Thần thiếp thỉnh an hoàng thượng
Hoàng thượng toát hết mồ hôi lạnh, vẫn cảm thấy ớn ớn có phần sợ hãi:
-Hoàng hậu không cần đa lễ
-Tạ ơn hoàng thượng, chúng ta đi thỉnh an thái hậu nương nương thôi .
-Được rồi.
Thái hậu là một người mẹ mẫu mực, luôn yêu thương con cái nhưng cũng rất nghiêm khắc với họ và người cũng rất yêu quý hoàng hậu là ta.
Đến vạn thọ cung, hoàng thượng cách ta khoảng chừng 2 thước, ta không nói gì, chỉ lạnh lùng bước đi nhìn ngắm những bông hoa và theo đuổi những ý nghĩ riêng mình . Nhìn thế thôi nhưng ta đang khinh bỉ tên chó chết đằng trước và đang thương tiếc cho gói bim bim bị bỏ dở hồi nãy !!
Đến điện thái hậu, ta cùng hoàng thượng bước vào vấn an thái hậu :
- Nhi thần thỉnh an mẫu hậu . Mẫu hậu nương nương vạn thọ trường an !!!
Thái hậu nhìn ta mỉm cười hiền hậu chất chứa bao yêu thương, thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nu-hoang-hau-da-tai/1454731/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.