Edit: Yunchan
Tìm nguyên thân, nói thì dễ mà làm thì khó. Ta là một tiểu tiên nữ vô duyên vô cớ tự dưng trồi ra, muốn tìm nguyên thân có dễ dàng đâu?
Thăng tiên tròn năm trăm năm, ta hoàn toàn không biết chân thân của mình là vật gì, cũng không thể tới Thương Nam đào cây đậu đũa run lẩy bẩy kia lên được.
Ôm băn khoăn giải bày với A Mộc, vậy mà hắn không nhảy dựng lên chỉ trích ta như dự liệu, chỉ nói với giọng không chút gợn sóng: “Trách sao ngươi không biết, không lừa ngươi, ta từng thăm dò thử chân thân của ngươi, Tam hoang Lục giới, không thu được kết quả gì.”
“Chẳng lẽ phải đi hỏi Thiên Thanh với Ngọc đế?” Ta nhớ lại thần sắc kỳ quái của chúng nhân Thiên đình trước hôm đại chiến, bỗng dưng rơi vào trầm tư.
Thiên Thanh phần lớn là biết chân thân của ta, nhưng bây giờ ta đã đắc tội hắn triệt để, chắn hắn không chịu giúp đâu.
Về phần Ngọc đế? Không cần nghĩ cũng biết, ta phá tan giấc mộng thông hôn hai giới Tiên Yêu của ông ta, dám chắc bây giờ ta là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của ông ta, không bị ông ta thộp cổ nhảy Tru Tiên đài đã là vạn hạnh lắm rồi.
“Chẳng lẽ không còn ai khác biết quá khứ của ngươi sao?” A Mộc hỏi ta: “Ngươi có bái sư hay không? Trong ấn tượng có phụ thân hay mẫu thân gì không?”
“A! Ta nhớ ra rồi!” Câu hỏi của hắn đã nhắc nhở ta, ta lập tức nhảy cẫng lên: “Còn một người biết nguyên thân của ta! Ngài ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nu-giang-dau-hong/1462972/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.