Edit: Yunchan
“Thiên quân, ngài nói xem cách này có hay không?”
Trong Vân Tiêu bảo điện rực rỡ ánh vàng, ta hăm hở thuật lại một mạch phương án phản xạ có điều kiện này mà không giấu được vẻ hân hoan.
“Muốn ta lởn vởn quanh Thiên Thanh như cá với nước sao?”
Trên tháp lưu ly phỉ thúy, Nhị Lang Thần đang thong thả vuốt ve con thiên điêu cánh vàng mắt bạc đậu trên vai hắn, mắt phượng lập tức trừng lên hệt như mắt ưng.
“Cách này làm thế nào? Là xuất quỷ nhập thần như hồn ma? Hay là vừa thấy hắn thì lăn ra đất ăn vạ?”
Hắn nhếch mép hỏi vặn lại.
Ta rủa thầm tên này đúng là biết nói móc người khác, nhưng vẫn không buồn phiền, nhẫn nại giải thích tiếp: “Ý là, phải xuất hiện trong tầm mắt hắn từng giây từng phút, dịu dàng chăm sóc hắn, bảo vệ hắn, nghĩ đến suy nghĩ của hắn, tặng những thứ hắn cần, đó gọi là quan tâm lặng thầm, như thế một ngày nào đó băng cứng cũng phải tan, chúng ta chỉ cần lấy nhu thắng cương thôi.”
“Sao nghe ẻo lả quá vậy?” Nhị Lang Thần hất đầu phản bác, tay gãi gãi chiếc cằm diễm danh lan xa —- các tiên tử đều nói, đó là động tác gợi cảm có sức sát thương nhất của nam tử.
“Đối với kiểu người cao ngạo ăn vào xương tủy như Thiên Thanh thánh quân, chúng ta phải dùng chút thủ đoạn phi thường.”
Ta không dằn được thì thầm trong bụng, hóa ra ngươi còn muốn làm phúc hắc công, không biết có phúc hưởng thụ nữ vương thụ kiêu ngạo Thiên Thanh không ấy chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nu-giang-dau-hong/1462943/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.