- Tảng đá này thật sự quá cứng, hơn nữa đây cũng chỉ là một hòn đá ven đường mà thôi. Với độ cứng như vậy, nếu dùng để chế tạo Tiên Phủ cũng khá tốt.
Lão Hắc hỏi:
- So với ta còn cứng hơn sao?
Bản thể của Lão Hắc vẫn còn trong Tiên Ngục nên mặc dù Tô Triệt không có nói thành lời, nhưng Lão Hắc vẫn có thể nhận được ý nghĩ của Tô Triệt. Lúc này hắn nhặt một hòn đá lớn lên rồi đập vào đầu mình.
Rầm!
Tảng đá lớn kia vỡ vụn mà thân thể của Lão Hắc không tổn thương mảy may. Lão Hắc đắc ý cười to, hiển nhiên hắn rất hài lòng với khôi lỗi này.
Mạn Chi lắc đầu cảm thán:
- Chủng tộc của các ngươi quả thực quá cường hãn.
Đến giờ hắn vẫn còn không biết rằng, thân thể của Lão Hắc cùng quái nhân Hổ Văn kia là một, nên vẫn còn tưởng tượng rằng, tất cả mọi người trong làng vũ trụ đều có lực phòng ngự hết sức biến thái.
Nhưng Mạn Chi cũng nhắc nhở:
- Mặc dù ngươi có thân thể cường hãn như vậy, nhưng vẫn tuyệt đối không được để ma thú cắn phải. Nếu như bị chúng nó đánh lại thì cũng có thể được.
Lão Hắc hiếu kỳ hỏi:
- A? Răng của đám ma thú kia thực sự sắc như vậy sao?
Mạn Chi gật nhẹ đầu:
- Rất đáng sợ, nên cần phải cẩn thận một chút.
Lão Hắc thầm nghĩ:
- Vậy cũng nên đề phòng một chút.
Hắn tuy rằng có chút bừa bãi nhưng lại cực kỳ để ý thân thể này. Nên hắn không muốn nó phải chịu những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439861/chuong-1397.html