- Các Lữ Hành Giả sống lâu dài ở nơi này đều có một suy nghĩ chung, đó chính là, tin tưởng ở trong Hỗn Độn sẽ có mỗi vài loại lực lượng có thể khắc chế chút ít ma thú trên Ma Ly Đảo, cho nên, sẽ rất chờ mong những người mới đến như các ngươi vậy. Nói thật, Trác Lỵ có thể hỏi ý kiến của chúng ta trước, như vậy đã là khá lịch sự rồi, mặc dù đám người Hào Tư kia không có nói cái gì, nhưng bọn họ muốn theo sau lưng chúng ta lên đảo thì chúng ta cũng không làm gì được.
- Hiểu rồi.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Nếu không cách nào ngăn cản, như vậy tùy liền bọn họ đi thôi. Có thêm một chuyện này, vị đội trưởng như ngươi toàn quyền quyết định cũng được.
- Tốt, đa tạ.
Mạn Chi gật đầu đáp ứng, với việc Tô Triệt thể hiện ra mấy phần tín nhiệm. Càng làm cho hắn cảm thấy trấn an trong lòng:
- Xem ra, lần này thật chọn đúng đồng bạn hợp tác rồi.
Cùng Tô Triệt câu thông sau, Mạn Chi liền tâm linh truyền âm đối với mấy người Trác Lỵ nơi xa:
- Có thể thì có thể, nhưng phải chú ý, mời các ngươi không cần đến gần, hơn nữa ở thời khắc mấu chốt. Phải giữ vững ở khoảng cách an toàn với chúng ta, để tránh dẫn phát hiểu lầm không đáng có.
- Không có vấn đề gì cả.
Trác Lỵ sảng khoái đáp ứng, sáu đồng bạn của nàng đều thể hiện ra thần thái bình tĩnh, cũng không có toát ra bất kỳ vẻ mặt khác thường nào. Đọc Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439860/chuong-1396.html