Bất quá, tâm cơ người này âm trầm, ai cũng liệu không được sau một khắc sẽ làm ra loại chuyện nào, cho nên, Tô Triệt mới có thể sớm cảnh cáo hắn: rất có thể, vài đại Tiên Tôn một mực đang yên lặng chú ý ta. Ngươi nghĩ lại mà làm đi...
Thoáng trầm mặc một lát, Tông Dịch cuối cùng mở miệng. Hắn nói ra:
- Được rồi, ta có thể tin tưởng ngươi, nhưng mà...
Bước ngoặc đằng sau còn chưa có nói ra, hắn lại đột nhiên ngừng lại, hơn nữa, có chút quái dị quay đầu lại, hướng về phía bầu trời bao la đằng sau nhìn qua.
Thuận theo tầm mắt của hắn, Tô Triệt và Trác Phong cũng nhìn lại, chỉ thấy được, giữa không trung dần dần ngưng hiện ra một đạo thân ảnh.
Tay áo lăng ba, váy dài bồng bềnh, là một nữ nhân!
Độ cao như thế, chính là phía trên Hạo Nguyên thiên thị, ai dám lăng không phi hành?
Chỉ có một người, đó chính là chủ nhân nơi này, Phượng Lâm Tiên Đế.
Tiên Đế buông xuống, vạn tiên thần phục.
- Cung nghênh Phượng Lâm Tiên Đế!
Cả bên trong thiên thị, ít nhất một vạn người thấy được một màn này, giống như tập luyện qua vô số lần, vậy mà đều nhịp khom mình hành lễ, cùng kêu lên ngâm tụng.
Lão hầu tử và Hắc Quả Phụ cũng từ trong cửa hàng vọt ra, dùng thuộc hạ chi lễ hướng về phía Phượng Lâm Tiên Đế.
Cao giữa không trung, Phượng Lâm Tiên Đế nhẹ nhàng lắc lư tay, lập tức hạ xuống trong hậu viện của Thiên Huyền Trân Bảo Phường.
Tuy nói là một vị Tiên Đế, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439631/chuong-1167.html