Chuyện này không tồn tại ân oán cá nhân, tiên ma chi tranh chính là chuyện tình của cả Tiên Giới, bởi vì công mà chết, không có gì luẩn quẩn trong lòng.
Bởi vậy, Tô Triệt và Trác Phong cho rằng, trong chuyện này tất nhiên là có nguyên nhân khác.
Quả nhiên, kế tiếp chợt nghe Tông Dịch chậm rãi nói:
- Hài nhi này của ta, tính cách bướng bỉnh, lần cuối cùng từ biệt ta, nó lặng lẽ mang đi một đồ vật cực kỳ trọng yếu đối với ta. Ta cần ngươi giúp ta tìm đồ vật này trở về.
Thì ra là thế!
Trong lòng Tô Triệt tự nhủ: này mới đúng a! Hắn nói rất hàm súc, cái gì bướng bỉnh, cái gì lặng lẽ mang đi. Trên thực tế, hẳn là kiện bảo vật nào đó đưa tới phụ tử tranh chấp, đứa con trộm thứ đó đi, cha đi khắp thế giới tìm hắn, lại không nghĩ tới, đứa con bị cuốn vào Tiên Ma Đại Chiến, không may chết ở trong đó.
Mà bây giờ, ý nghĩ của cha chính là, lấy lại thứ đó!
Cái dạng bảo bối gì, làm cho hắn nhớ thương suốt bảy ngàn vạn năm?
Tô Triệt là người quen nhìn đại tràng diện, không có khả năng vì một bảo vật nào đó căn bản không biết hiệu quả cùng tác dụng mà động tâm, chỉ là có chút hiếu kỳ mà thôi.
Tông Dịch cũng có thể nhìn ra Tô Triệt hiếu kỳ, nói thẳng:
- Cái đồ vật này, đối với phụ tử chúng ta hữu dụng, đối với các ngươi mà nói, không dùng được.
- Có chỗ lợi gì, cũng không trọng yếu.
Tô Triệt phi thường phối hợp gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439630/chuong-1166.html