Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng sửng sốt, không khỏi ngẩn người, hắn không ngờ bên trong Bắc Đẩu Thất Tinh Quán này còn có ẩn giấu huyền cơ. Bất quá nghĩ kỹ một chút, dù sao đó cũng là pháp quán của chưởng môn Hiên Viên Tinh Thần tông, ẩn giấu huyền cơ cũng là chuyện thường.
Dư Tắc Thành bắt đầu xem xét vật chất kỳ dị ẩn chứa trong đó. Thứ này to chừng một tấc, giống như hạt châu hay ngọc, không biết là thứ gì, phát ra hào quang mờ mờ, Dư Tắc Thành chắc chắn chưa gặp qua lần nào.
Dư Tắc Thành và Lão Thất nghiên cứu hồi lâu, cuối cùng cũng không thể tìm ra được đáp án gì, chỉ có thể nói:
- Cất đi, sau này hãy tính.
Sau đó Dư Tắc Thành bắt đầu kiểm kê thu hoạch lần này. Thu được một nhà xưởng chế tạo phi xa, trong đó phi xa và công cụ, pháp trận chế tạo không đếm xuể. Thu hoạch tốt nhất là ba trong mười tám phi xa tốt nhất thiên hạ.
Được hai mươi tám viên Băng Hồn Tinh, đây chính là bảo vật vô thượng, bỏ ra hai viên có thể mời được Phản Hư Chân Nhất xuất thủ.
Còn lấy được Tiên Thiên Linh Bảo Tuyết Hồn Châu, đây là di bảo do Đặng Bát Cô lưu lại, lại thêm tất cả bí pháp tu luyện của Băng Tuyết Thần Cung.
Lần này thu hoạch không nhỏ, Dư Tắc Thành đang chuẩn bị bôi mỡ vào chân đi cho thật mau. Bên ngoài còn đang đại chiến ầm trời, Dư Tắc Thành quyết định không từ mà biệt, còn chuyện trợ quyền gì đó, sau này hãy nói.
Đột nhiên Nhất Nguyên Thủy pháp thân tự động hiện ra, đứng trước mặt Dư Tắc Thành, ánh mắt ngơ ngác nhìn hắn.
Dư Tắc Thành không hề triệu tập Nhất Nguyên Thủy pháp thân, không biết vì sao nó lại tự động xuất hiện. Nhưng nhìn thấy ánh mắt của nó như vậy, Dư Tắc Thành chợt bừng tỉnh ngộ.
Năm con rối Ngũ Hành này tuy rằng có tác dụng rất tốt, nhưng vẫn không phát huy được tác dụng mang tính quyết định vào thời khắc mấu chốt, theo tưởng tượng của Dư Tắc Thành vẫn còn kém rất nhiều.
Lần này Nhất Nguyên Thủy pháp thân xuất hiện bất ngờ như vậy, Dư Tắc Thành mới bừng tỉnh ngộ, hiểu được phương pháp chân chính tu luyện Ngũ Hành Thiên Nhân Đăng tâm pháp này.
Có nên làm không? Dư Tắc Thành hơi do dự một chút, sau đó nghiến răng một cái lấy Tuyết Hồn Châu ra, cho vào thân thể Nhất Nguyên Thủy pháp thân. Thì ra năm con rối Ngũ Hành này là nhờ thế giới Bàn Cổ của mình dung hợp năm món Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành tạo thành, nhưng muốn chúng phát huy tác dụng hùng mạnh nhất, cũng cần Tiên Thiên Linh Bảo đồng nguyên dung nhập vào thân thể chúng, mới có thể kích hoạt thần uy chân chính của chúng. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Tuy rằng thuộc tính của Tuyết Hồn Châu là Tuyết, nhưng tuyết là do Thủy sinh ra, cũng thuộc hệ Thủy. Lần này Dư Tắc Thành dung hợp nó vào trong Nhất Nguyên Thủy pháp thân, lập tức phát huy thần uy của Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp đến cực hạn.
Tuyết Hồn Châu này vừa dung nhập vào cơ thể Nhất Nguyên Thủy pháp thân, lập tức Nhất Nguyên Thủy pháp thân như sôi trào, không còn giữ nguyên hình dạng như trước mà quay cuồng, giống như một chảo nước sôi sùng sục.
Nước này sôi tới cực điểm, lập tức dần dần biến hóa, trở thành vô số hoa tuyết bay bay. Chợt một đạo thần thức truyền vào đầu Dư Tắc Thành, hắn lập tức mừng rỡ, lấy bó trúc giản mà mình đoạt được của Tam Băng Chân Nhân, nhét hết vào thân thể Nhất Nguyên Thủy pháp thân, nó hấp thu số trúc giản này vô cùng nhanh chóng.
Nhất Nguyên Thủy pháp thân lại dần dần biến hóa, trở thành một viên châu, thình lình bay vút vào tâm đăng trên đầu Dư Tắc Thành, chui vào trong đó không thấy nữa.
Hiện tại nó đang chìm vào trạng thái tiến hóa, sau khi nó đạt tới đại thành sẽ hiển lộ thần uy. Từ Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp, Nhất Nguyên Thủy pháp thân này sẽ tiến thêm một bước, trở thành Thân Ngoại Phân Thân của Dư Tắc Thành.
Thân Ngoại Phân Thân này càng hùng mạnh hơn cả Khôi Lỗi thuật, tương đương với Dư Tắc Thành thứ hai, có thể chiến đấu vì Dư Tắc Thành. Hơn nữa nó có được Tuyết Hồn Châu là nguồn, học được Huyền Băng Ngọc Sương, Băng Tuyết Ngũ Biến, thậm chí còn có thể sử dụng biến thứ sáu Tuyệt Đối Linh Độ, thậm chí là lực Hư Vô chung cực.
Dư Tắc Thành bỏ Tuyết Hồn Châu, nhận được Thân Ngoại Phân Thân, bất quá không biết chuyến buôn này là lãi hay lỗ, chỉ có thể chờ thời gian trôi qua kiểm nghiệm. Nếu Thân Ngoại Phân Thân này thật sự hùng mạnh, vậy mình sẽ có nhiều chuyện để làm. Phải luyện thêm bốn phân thân như vậy nữa, tìm cho chúng Tiên Thiên Linh Bảo và công pháp Ngũ Hành tương xứng.
Dư Tắc Thành lắc lắc đầu, chuyện ấy sau này hãy tính, hiện tại nhiệm vụ cấp bách của mình chính là khẩn trương rời khỏi nơi này.
Hắn tìm Nam Vân Chân Quân từ biệt, chỉ thấy Nam Vân Chân Quân ở cách Thính Vân cung không xa, tay cầm một chiếc thủ cấp máu chảy ròng ròng, đang quỳ trước một đống tro tàn.
Dư Tắc Thành tà tà bay tới, chỉ nghe Nam Vân Chân Quân đang lâm râm khấn vái:
- Kim Giáp Đại ca, thật xin lỗi, là do muội đã hại huynh. Tên Phi Quang Chân Quân hại chết huynh đã bị chúng ta giết chết, muội dùng thủ cấp y để tế bái huynh đây...
Thì ra đống tro kia chính là những gì còn lại của Kim Giáp Chân Quân, y đã anh dũng hy sinh trong lúc xông ra khỏi đại trận sương mù lúc đầu.
Nam Vân Chân Quân lấy một chiếc bình ra, thu thập tro cốt vào trong bình, sau đó lấy ra một đai lưng trữ vật, giải khai cấm chế, lấy ra một thanh phi kiếm cửu giai, cùng cho vào bình nọ. Phi kiếm kia chính là phi kiếm tùy thân của Kim Giáp Chân Quân. Đoạt Hồn Tang Môn kiếm.
Phi kiếm cửu giai này là chỗ dựa của Kim Giáp Chân Quân, vốn y muốn nhờ một kiếm tuyệt mệnh của mình thứ gì cũng có thể phá tan, để có thể xông ra đại trận sương mù. Nào ngờ Tiểu Ngũ Hành Phá Diệt Quang Tuyến của đối phương công thủ vẹn toàn, không phá nổi, cuối cùng phải chịu hình thần câu diệt.
Sau khi Nam Vân Chân Quân xử lý xong chuyện này, Dư Tắc Thành bèn tiến tới thi lễ:
- Cô cô, xảy ra chuyện như vậy, hành động trợ quyền lần này không thể tiến hành...
Nam Vân Chân Quân gật gật đầu:
- Đúng vậy, hiện tại không rảnh, nhà mình còn lo không xong, Mạc sầu ắt sẽ hiểu nỗi khổ tâm của ta.
Dư Tắc Thành lại nói:
- Cô cô, tiểu diệt còn có một số chuyện, phải cấp tốc trở về Hiên Viên kiếm phái, sau này tiểu diệt sẽ trở lại giúp người.
Nam Vân Chân Quân gật gật đầu:
- Này Tắc Thành, lần này nhờ có con... Chậm đã...
Dường như Nam Vân Chân Quân đang liên hệ với ai đó, sử dụng thiên lý truyền âm, sau đó nói tiếp:
- Vừa rồi bốn Nguyên Anh Chân Quân chúng ta hợp lực đánh chết tên Phi Quang Chân Quân, lấy lại được Đoạt Hồn Tang Môn kiếm của Kim Giáp Đại ca, còn thu được bản mệnh phi kiếm của Phi Quang Chân Quân, là phi kiếm cửu giai Cửu Thiên Đạp Ca kiếm. Đây là chiến lợi phẩm của bốn người chúng ta, con đã cứu mạng mọi người, ta đã hỏi qua ba người kia, quyết định tặng lại kiếm này cho con.
Dứt lời, nàng lấy ra một thanh phi kiếm đưa cho Dư Tắc Thành:
- Đây là phi kiếm cửu giai Cửu Thiên Đạp Ca kiếm. Năm xưa Thiên Chỉ thượng nhân là thành chủ Bắc Minh Bất Dạ thành, một ngày kia uống rượu hứng chí bèn đứng lên múa hát. Đột nhiên có vì sao băng trên chín tầng trời rơi xuống bên cạnh.
- Y lấy ngôi sao băng ấy, hội tụ cực quang vĩnh cửu của Bắc Minh Bất Dạ thành, luyện hóa trăm năm mới được Cửu Thiên Đạp Ca kiếm này.
- Phi kiếm này được rèn bằng thiên thạch từ Thanh Minh rơi xuống, không sợ tà ô, hùng mạnh vô cùng, có thể chém giết hết thảy tà ma.
Có câu mỹ tửu hồng nhan vui hát ca, kiếm tâm bay thẳng chốn trời xa, chém bay tạp niệm chốn hồng trần, chỉ muốn bay cao kiếm cùng ta.
Dư Tắc Thành quan sát kỹ, chỉ thấy kiếm quang thoáng hiện, giống như điện xà chớp lóe, rồng lượn trên mây, như có tiếng long ngâm, hổ gầm, lang gào, sư rống. Thân kiếm khẽ vặn vẹo không ngừng, toát ra uy thế hủy diệt hết thảy, quét ngang thiên hạ. Kiếm quang màu đỏ máu bắn ra bốn phía, toát ra sát khí rợn người, phóng xuất chiến ý sắc bén không gì ngăn nổi.
Hảo kiếm, quả thật là hảo kiếm... Dư Tắc Thành không khỏi thầm khen ngợi, nắm chặt kiếm này không nỡ rời tay. Tuy rằng Phi Quang Chân Quân đã chết, nhưng trên kiếm này vẫn còn khí tức của y, chống lại không cho người khác ngự kiếm. Bất quá Dư Tắc Thành cũng không lo lắng, thu hồi kiếm, trong lòng vô cùng cao hứng, thậm chí còn cao hứng hơn khi lấy được Tiên Thiên Linh Bảo Tuyết Hồn Châu.
Sau đó hắn không nói gì nữa, ôm quyền cáo biệt Nam Vân Chân Quân, xoay người rũ áo ra đi.
Dư Tắc Thành triệu tập Côn Bằng, điều khiển nó bay về Hiên Viên kiếm phái. Hành trình Mạc Bắc lần này vô cùng rối loạn, đám người tới Băng Tuyết Thần Cung trợ quyền rốt cục bị cuốn vào sự tình ở đó. Cũng không biết cuối cùng kết quả trận chiến giữa Băng Tuyết lão tổ và Ám Quang Thần Quân ra sao...
Bất quá lần này Dư Tắc Thành thu hoạch không ít, hai mươi tám viên Băng Hồn Tinh, một Tiên Thiên Linh Bảo, tâm pháp trấn phái của Băng Tuyết Thần Cung Huyền Băng Ngọc Sương, Băng Tuyết Ngũ Biến. Tuy rằng tâm pháp này cùng Tuyết Hồn Châu đã đầu tư cho Nhất Nguyên Thủy pháp thân, nhưng cũng là Thân Ngoại Phân Thân của mình.
Hơn nữa mình còn tu luyện thành công Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, có được thần quang này, ngoại trừ gặp phải kẻ địch biến thái như Băng Tuyết lão tổ, nhưng kẻ địch như vậy trong thiên hạ cũng không có mấy người, cho nên mình có thể ung dung đi khắp thiên hạ.
Bất quá cũng không thể coi thường quần hùng thiên hạ, mình nghĩ rằng thế giới Bàn cổ của mình là thiên hạ đệ nhất kỳ ngộ, thế nhưng Băng Tuyết lão tổ cũng có thế giới Bàn cổ.
Thật ra hiện tại lần này cũng có một chuyện vô cùng tiếc nuối, chính là không thể du ngoạn tới Bắc Minh Bất Dạ thành. Thế nhưng hiện tại tình hình bất ổn, thật sự không nên tới đó, đợi sau này hãy tính. Mình nhất định phải tới đó một lần, để thăm dò Di tích Tiên Tần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]