Chiếc Lexus màu đen đi thẳng vào căn biệt thự đã được mở rộng cánh cổng. Xe đỗ vào một góc sân và dừng lại. Khải Phong nhanh chân xuống xe đi vòng qua bên ghế phụ mở cửa. Một tay cầm lấy bàn tay Diễm Linh, một tay chặn dưới trần xe để khi cô bước ra không bị đập đầu, lỡ có sảy chân té ngã.
Hình ảnh săn sóc này vô tình đập vào mặt Trọng Huy và Mộc Diệp đang đứng đợi sẵn ở cửa. Hai người cùng mỉm cười tỏ ra vô cùng hài lòng về anh. Cách làm này khi nghĩ thì vô cùng bình thường, thế qwerty nhưng lại không có mấy người làm.
Điều này chứng tỏ cậu ta là người vô cùng tỉ mỉ, còn là vô cùng yêu thương và quan tâm con gái của họ. Thế nên trong mắt hai vị trưởng bối, người con rể tương lai này thật khiến họ vô cùng hài lòng.
Khải Phong túi lớn túi nhỏ cùng Diễm Linh bước về cửa phòng khách, khi ngẩng đầu lên đã thấy hai người lớn đang cười nhìn mình thì trong lòng đột nhiên thấy khẩn trương. Nãy giờ anh chỉ mải nhìn Diễm Linh nên nào có để ý đến xung quanh, đến khi nhìn thấy họ đang đứng đợi, cảm thấy bối rối cũng là chuyện bình thường.
Anh mỉm cười gật đầu chào: "Con chào bác trai, chào bác gái!"
"Ba, mẹ! Anh ấy là Khải Phong". Diễm Linh cũng tươi cười giới thiệu.
"Uhm, chào cháu!" Trọng Huy gật đầu.
Đến trước mặt hai vị trưởng bối, anh đưa túi đồ đến trước mặt họ cất giọng: "Dạ, con biếu hai bác chút quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mot-buoc-chinh-la-hanh-phuc/2620235/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.