Trở về nhà Trọng Khang, Khải Phong liền kéo hai chiếc vali đi trước, thẳng vào phòng mình.
Thấy người kia không có ý định kéo vali của cô trở sang phòng kế bên, cô liền tiến tới cầm lấy muốn kéo đi.
Nhưng là, chân còn chưa kịp bước ra khỏi cửa, người kia nãy giờ đứng ở một bên liền lên tiếng gọi lại: "Diễm Linh!"
Khóe miệng cô chợt co rút, có cảm giác không lành. Quả nhiên, lời tiếp theo mà người kia nói, khiến cô muốn tiến không được, muốn lùi không xong.
"Em muốn đi nơi nào?"
Nhắm mắt hít sâu một hơi, cô từ từ quay người lại đối diện anh, trả lời: "Trở về phòng của em".
"Nhanh như vậy liền muốn chạy rồi?" Khải Phong cười như không cười hỏi.
Mi tâm cô chợt nhíu lại, chính là câu nói kia thật sự là khó hiểu nha.
"Lại đây! Anh muốn cùng em nói chuyện một chút!"
"Oh!"
Cô nhìn anh, chậm chạp gật đầu, sau mới từng bước đi về phía người kia. Mà người kia, đang dựa vào chiếc bàn dài liền kệ trang điểm, khoé miệng khẽ nhếch lên, tựa như thật hài lòng.
Sau khi đã đứng đối diện, anh nhẹ nhàng cầm lấy tay cô, lên tiếng: "Về việc sau này qua Mỹ sẽ kết hôn, em không phản đối sao?"
"Dạ không!" Cô khẽ lắc đầu.
"Vậy.. Bây giờ lễ đính hôn đã trở thành lễ Vu quy.. Em định khi nào sẽ.. kết hôn?" Anh lưỡng lự hỏi.
"Em!"
Cô ấp úng không biết phải nói thế nào. Chỉ là không ngờ đến sẽ thành kết quả này. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mot-buoc-chinh-la-hanh-phuc/2620160/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.